Mùa Xuân đầu tiên- (Văn Cao)
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Mùa Xuân đầu tiên ( Văn Cao )
THAM KHẢO: Mùa xuân đầu tiên- Một tư duy vượt trước
(Trích: Nguyễn Đăng Tấn)
Mùa Xuân đầu tiên được Văn Cao sáng tác vào tháng 12-1975
sau hơn 20 năm “rửa tay gác kiếm”. Bài hát đã được báo Sài Gòn Giải Phóng
số năm mới 1-1-1976 in trang trọng ở bìa 4 và thu thanh, phát trên sóng Đài
Tiếng nói VN trong dịp tết đầu tiên của Việt Nam sau ngày thống nhất đất nước.
Thế nhưng ngay sau đó, giai điệu mượt mà, yêu đời, đầy cảm xúc của Mùa Xuân
đầu tiên bị rơi vào “im lặng” mất
hơn 20 năm nữa, chỉ vì cái tư duy hẹp hòi, thiển cận của các nhà quản lý trước
lời ca:"Từ đây người biết
quê người, từ đây người biết thương người, từ đây người biết yêu người…" Số phận bài hát quả thật cũng long đong
như cuộc đời người nghệ sỹ đã sáng tạo ra nó vậy
Bây giờ thì Mùa xuân đầu tiên đã trở thành thân quen với mọi người, mọi nhà, không chỉ trong những ngày xuân. Ta hãy cùng nhau nghe lại bài hát và cảm nhận mùa xuân đang rất gần quanh ta…
Bây giờ thì Mùa xuân đầu tiên đã trở thành thân quen với mọi người, mọi nhà, không chỉ trong những ngày xuân. Ta hãy cùng nhau nghe lại bài hát và cảm nhận mùa xuân đang rất gần quanh ta…
MÙA XUÂN ĐẦU TIÊN
Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
Mùa bình thường mùa vui nay đã về
Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông
Một trưa nắng vui cho bao tâm hồn.
Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
Người mẹ nhìn đàn con nay đã về
Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Nước mắt trên vai anh, giọt sưởi ấm đôi vai anh
Niềm vui phút giây như đang long lanh.
Ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân vui đầu tiên.
Ôi giờ phút trong tay anh đầu tiên một cuộc đời êm ấm.
Từ đây người biết quê người
Từ đây người biết thương người
Từ đây người biết yêu người.
Giờ dặt dìu mùa xuân theo én về
Mùa bình thường, mùa vui nay đã về.
Mùa xuân mơ ước ấy xưa có về đâu
Với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông
Một trưa nắng thôi hôm nay mênh mông...
Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
Mùa bình thường mùa vui nay đã về
Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông
Một trưa nắng vui cho bao tâm hồn.
Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
Người mẹ nhìn đàn con nay đã về
Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Nước mắt trên vai anh, giọt sưởi ấm đôi vai anh
Niềm vui phút giây như đang long lanh.
Ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân vui đầu tiên.
Ôi giờ phút trong tay anh đầu tiên một cuộc đời êm ấm.
Từ đây người biết quê người
Từ đây người biết thương người
Từ đây người biết yêu người.
Giờ dặt dìu mùa xuân theo én về
Mùa bình thường, mùa vui nay đã về.
Mùa xuân mơ ước ấy xưa có về đâu
Với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông
Một trưa nắng thôi hôm nay mênh mông...
THAM KHẢO: Mùa xuân đầu tiên- Một tư duy vượt trước
(Trích: Nguyễn Đăng Tấn)
(Mùa xuân đầu tiên viết về sự kiện trọng đại
của dân tộc. Đó là mùa xuân đầu tiên Bắc - Nam mới thật sự cùng chung vui một
nhà, cùng hòa lòng người, tình yêu, tình thương để cùng đón tết.)
Bài hát có giai điệu nhẹ nhàng uyển chuyển,
như một điệu vallse. Ca từ giàu cảm xúc, sâu lắng và đẹp như một bài thơ. Người
nghe cảm nhận và hòa lòng mình cùng bài hát, đồng cảm cùng giai điệu. Nhưng
nhiều người vẫn chưa biết rằng bài hát có một số phận long đong.
Mùa xuân đầu tiên viết về sự kiện trọng đại của dân tộc. Đó là mùa xuân đầu tiên Bắc - Nam mới thật sự cùng chung vui một nhà, cùng hòa lòng người, tình yêu, tình thương để cùng đón tết. Trong ông những hình ảnh về mùa xuân của một đất nước trọn vẹn vẫn luôn ám ảnh. Những cánh én chao nghiêng, những tiếng gà gáy bên sông bình yên... Và cao hơn hết là tình yêu con người, từ nay người biết thương người, từ nay người biết yêu người.
Bài hát ra đời và tên bài hát là Mùa xuân đầu tiên vừa đúng với thực tiễn lại vừa rất người khi nói về sự thống nhất sự yêu thương của những đứa con cùng chung bọc trứng. Tuy nhiên sau khi ra đời bài hát không được đón nhận, mặc dù có được in trên báo Sài gòn giải phóng. Thế là bài hát được người nhạc sỹ cẩn thận bỏ vào ngăn tủ.
Nhưng từ một đất nước xa xôi phía trời Tây, đất nước mà bao thế hệ vẫn mơ về: "Nước Nga, ờ nước ấy" đã tuyển chọn và in bài hát của ông. Và nơi trình diễn đầu tiên, mùa xuân đầu tiên của bài hát, là đài phát thanh Moscow, nơi cất lên những âm thanh, và những lời ca đầu tiên của nó.
Nhạc sỹ Nguyễn Thụy Kha cho biết, dường như phải chờ đến khi Văn Cao tạ thế (10.7.1995) Mùa xuân đầu tiênmới thực sự loang sâu vào đời sống âm nhạc hôm nay. Đó là nỗi truân chuyên của từng tác phẩm. Phải nói rằng, trong những sáng tác âm nhạc của Văn Cao thì Mùa xuân đầu tiên được biết đến chậm nhất, phải sau 20 năm (1976 - 1996) phải tới mùa xuân đầu tiên, Văn Cao mãi mãi vắng trên cõi đời thì bài hát Mùa xuân đầu tiên của ông mới thực sự có đời sống.
Mùa xuân đầu tiên viết về sự kiện trọng đại của dân tộc. Đó là mùa xuân đầu tiên Bắc - Nam mới thật sự cùng chung vui một nhà, cùng hòa lòng người, tình yêu, tình thương để cùng đón tết. Trong ông những hình ảnh về mùa xuân của một đất nước trọn vẹn vẫn luôn ám ảnh. Những cánh én chao nghiêng, những tiếng gà gáy bên sông bình yên... Và cao hơn hết là tình yêu con người, từ nay người biết thương người, từ nay người biết yêu người.
Bài hát ra đời và tên bài hát là Mùa xuân đầu tiên vừa đúng với thực tiễn lại vừa rất người khi nói về sự thống nhất sự yêu thương của những đứa con cùng chung bọc trứng. Tuy nhiên sau khi ra đời bài hát không được đón nhận, mặc dù có được in trên báo Sài gòn giải phóng. Thế là bài hát được người nhạc sỹ cẩn thận bỏ vào ngăn tủ.
Nhưng từ một đất nước xa xôi phía trời Tây, đất nước mà bao thế hệ vẫn mơ về: "Nước Nga, ờ nước ấy" đã tuyển chọn và in bài hát của ông. Và nơi trình diễn đầu tiên, mùa xuân đầu tiên của bài hát, là đài phát thanh Moscow, nơi cất lên những âm thanh, và những lời ca đầu tiên của nó.
Nhạc sỹ Nguyễn Thụy Kha cho biết, dường như phải chờ đến khi Văn Cao tạ thế (10.7.1995) Mùa xuân đầu tiênmới thực sự loang sâu vào đời sống âm nhạc hôm nay. Đó là nỗi truân chuyên của từng tác phẩm. Phải nói rằng, trong những sáng tác âm nhạc của Văn Cao thì Mùa xuân đầu tiên được biết đến chậm nhất, phải sau 20 năm (1976 - 1996) phải tới mùa xuân đầu tiên, Văn Cao mãi mãi vắng trên cõi đời thì bài hát Mùa xuân đầu tiên của ông mới thực sự có đời sống.
Khác với những bài hát của nhiều nhạc sỹ khi
viết về thống nhất đất nước, Văn Cao đã để cho sự kiện đi qua gần một năm trời.
Những suy tư, những chiêm nghiệm cứ dày thêm mãi. Và ông khai thác sự kiện
không phải là tiếng reo vui ngày đất nước giải phóng để muốn bay lên say ngắm
đất nước. Theo Văn Thao con trai của nhạc sỹ: Ngày 30-4-1975 đất nước hoàn toàn
thống nhất, Văn Cao im lặng. Chỉ thấy đôi mắt ông sáng lên
lấp lánh. Có một cái gì đó đang chuyển động trong đầu ông. Một âm thanh mơ hồ,
mỏng mảnh như làn khói thoảng qua. Một tiếng gà gáy mênh mang. Một tia nắng lấp
lánh. Và một cánh én... Những âm thanh, những hình ảnh chập chờn trong đầu ông
rồi lại tan biến.
Và cảm xúc chỉ ùa về khi mùa xuân đến. Ông khẽ khàng ngồi bên phiếm đàn và giai điệu mượt mà bừng lên. Những cảm xúc lâu ngày ấp ủ, những suy tư dồn nén bật lên thành khúc nhạc reo vui. Có lẽ đó là cái vui của con người đã từng đi qua những năm tháng đau thương...vì vậy tiếng reo vui thật sự sâu lắng:
Và cảm xúc chỉ ùa về khi mùa xuân đến. Ông khẽ khàng ngồi bên phiếm đàn và giai điệu mượt mà bừng lên. Những cảm xúc lâu ngày ấp ủ, những suy tư dồn nén bật lên thành khúc nhạc reo vui. Có lẽ đó là cái vui của con người đã từng đi qua những năm tháng đau thương...vì vậy tiếng reo vui thật sự sâu lắng:
Rồi dập dìu mùa xuân theo én về
Mùa bình thường mùa vui nay đã về
Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Với khói bay trên sông gà đang gáy trưa
Bên sông một trưa nắng vui cho bao tâm hồn.
Mùa bình thường mùa vui nay đã về
Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Với khói bay trên sông gà đang gáy trưa
Bên sông một trưa nắng vui cho bao tâm hồn.
Tiếp theo người nhạc sỹ suy tư về mùa xuân
trọn vẹn. Đó chính là sự suy tư về con người về tình yêu thương. Và chính sự
suy tư này mà làm nên số phận long đong của bài hát:
Ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân vui đầu tiên.
Ôi giờ phút trong tay anh đầu tiên một cuộc đời êm ấm
Từ đây người biết quê người
Từ đây người biết thương người
Từ đây người biết yêu người...
Ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân vui đầu tiên.
Ôi giờ phút trong tay anh đầu tiên một cuộc đời êm ấm
Từ đây người biết quê người
Từ đây người biết thương người
Từ đây người biết yêu người...
Nếu như dưới lăng kính bây giờ, chúng ta cảm
nhận được sự kiện thống nhất đất nước là sự mở đầu của dân tộc về sự đoàn kết,
yêu thương và hòa giải thì những điều mà nhạc sỹ viết như trên hàm chứa ý nghĩa
sâu sắc, những triết lý sâu sắc về điều ấy. Tư duy người nhạc sỹ nhiều khi đã
đi trước và chúng ta chưa kịp theo. Bởi vậy có những điều đôi khi vì rất nhiều
nguyên nhân mà bị bỏ qua cũng có khi lại chú ý một cách thái quá.
Văn Cao cũng đã viết nhiều bài hát mà sự kiện
chưa từng có trong thực tiễn. Đó là dự báo nhưng qua thời gian, những dự báo đó
là chính xác. Các bài Không quân Việt Nam sáng tác đầu thập niên 40,
khoảng năm 1945, lúc binh chủng này còn chưa được thành lập tại Việt Nam, hay Hải
quân Việt Nam, Chiến sĩ Việt Nam...cho các binh chủng tương lai, trước khi
ông lên Việt Bắc theo kháng chiến chống Pháp là những bài như vậy. Tác giả đã
nhìn ra cái tất yếu sẽ đến. Đó chính là sự nhạy cảm là tư duy vượt trước.
Quay trở lại bài Mùa xuân đầu tiên, vượt lên tất cả đó là tình yêu thương con người với con người. Chúng ta cảm động khi nhạc sỹ lại nhắc lại lần hai khổ nhạc: rồi dập dìu mùa xuân theo én về... hình ảnh người mẹ nhìn đàn con nay đã về, đó chính là hình ảnh mơ ước. Cả dân tộc đã từng mơ ước rất lâu Bắc - Nam xum họp một nhà. Những chiến sỹ sẽ trở về. Trở về trong vòng tay mẹ. Những con người trở về với con người để cho: Nước mắt trên vai anh; giọt rơi ấm trên vai anh, niềm vui phút giây như đang long lanh. Để từ đó: Ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân vui đầu tiên.
Mùa xuân đến là sự gặp gỡ, gặp gỡ bạn bè người thân,và cao hơn là gặp gỡ những tâm hồn, những tấm lòng mà vẫn còn xa cách vẫn còn ngập ngừng. Và chỉ có sự kỳ diệu của lòng yêu thương, sự kỳ diệu của mùa xuân mới làm được điều đó. Những nốt nhạc, những cảm xúc trong Mùa xuân đầu tiên chính là nhịp cầu để xóa bỏ cách ngăn, con người tìm đến con người như người nhạc sỹ tài danh đã mơ ước để có những mùa xuân yêu thương,, mùa xuân trọn vẹn.
Và chúng ta vẫn tin có một mùa xuân như vậy.
Quay trở lại bài Mùa xuân đầu tiên, vượt lên tất cả đó là tình yêu thương con người với con người. Chúng ta cảm động khi nhạc sỹ lại nhắc lại lần hai khổ nhạc: rồi dập dìu mùa xuân theo én về... hình ảnh người mẹ nhìn đàn con nay đã về, đó chính là hình ảnh mơ ước. Cả dân tộc đã từng mơ ước rất lâu Bắc - Nam xum họp một nhà. Những chiến sỹ sẽ trở về. Trở về trong vòng tay mẹ. Những con người trở về với con người để cho: Nước mắt trên vai anh; giọt rơi ấm trên vai anh, niềm vui phút giây như đang long lanh. Để từ đó: Ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân vui đầu tiên.
Mùa xuân đến là sự gặp gỡ, gặp gỡ bạn bè người thân,và cao hơn là gặp gỡ những tâm hồn, những tấm lòng mà vẫn còn xa cách vẫn còn ngập ngừng. Và chỉ có sự kỳ diệu của lòng yêu thương, sự kỳ diệu của mùa xuân mới làm được điều đó. Những nốt nhạc, những cảm xúc trong Mùa xuân đầu tiên chính là nhịp cầu để xóa bỏ cách ngăn, con người tìm đến con người như người nhạc sỹ tài danh đã mơ ước để có những mùa xuân yêu thương,, mùa xuân trọn vẹn.
Và chúng ta vẫn tin có một mùa xuân như vậy.
-NPV st-
0 Comment: