Nơi em đã dừng chân- Mưa phố núi
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Nơi em đã dừng chân
Có phải rằng em đã một lần dừng bước nơi đây ?
Cho ngọn gió cũng dừng lại ngập ngừng dưới chân đèo Cổ Mã,
Cho mặt trời đang nghiêng soi ngàn con sóng biếc,
Vội vã bay lên vương vãi nắng sau đèo ...
Bờ cát trắng nơi này đã một lần đỡ gót chân em .
Nên bờ cát ngày đêm trăn trở hoài dưới từng cơn sóng,
Biển cũng ngân nga hoài khúc ca nắng gió,
Biển kể anh nghe ngày đó có một lần ...
Chắc không phải bờ cát mịn màng đang trăn trở ngày đêm,
Mà ngọn sóng ngày đêm trăn trở hoài bờ cát !
Sóng đi tìm dấu chân em ngày đó,
Tìm mãi không ra nên đôi khi sóng vẫn lồng lên ào ạt dưới chân đèo ...
Biển rộng dài vì biển mang trong lòng sâu nổi nhớ .
Dù bờ cát mịn màng có thể đã quên!
Sóng Đại Lãnh vẫn ngày đêm trăn trở bờ cát trắng,
Để tìm hoài tìm mãi dấu chân em ...
Đại Lãnh 11/1986 - BNN
Cho ngọn gió cũng dừng lại ngập ngừng dưới chân đèo Cổ Mã,
Cho mặt trời đang nghiêng soi ngàn con sóng biếc,
Vội vã bay lên vương vãi nắng sau đèo ...
Bờ cát trắng nơi này đã một lần đỡ gót chân em .
Nên bờ cát ngày đêm trăn trở hoài dưới từng cơn sóng,
Biển cũng ngân nga hoài khúc ca nắng gió,
Biển kể anh nghe ngày đó có một lần ...
Chắc không phải bờ cát mịn màng đang trăn trở ngày đêm,
Mà ngọn sóng ngày đêm trăn trở hoài bờ cát !
Sóng đi tìm dấu chân em ngày đó,
Tìm mãi không ra nên đôi khi sóng vẫn lồng lên ào ạt dưới chân đèo ...
Biển rộng dài vì biển mang trong lòng sâu nổi nhớ .
Dù bờ cát mịn màng có thể đã quên!
Sóng Đại Lãnh vẫn ngày đêm trăn trở bờ cát trắng,
Để tìm hoài tìm mãi dấu chân em ...
Đại Lãnh 11/1986 - BNN
Dấu chân và con sóng
---To N.S ---
Đại Lãnh, biển xanh bờ cát trắng,
Em đến - em đi chỉ một lần.
Nho nhỏ, dấu chân in bờ cát,
Dịu dàng con sóng đỡ gót chân .
Từ đó đến giờ bao dấu chân,
Của bao người đến, đã bao lần?
Bờ cát quên rồi, em ngày đó ...
Chỉ còn con sóng - vẫn hoài mong!
Sóng lên lật cát để đi tìm,
Đâu rồi dấu nhỏ gót chân em?
Tìm hoài không thấy nên dữ dội,
Trào dâng ào ạt ngọn triều lên!
Bảo tố đi qua biển lại xanh,
Nổi nhớ ngàn năm vẫn dập dềnh ...
Con sóng bạc đầu còn trăn trở,
Hạt thời gian - vụn vỡ - dấu chân xưa !
Đại Lãnh 1985- Sài Gòn 1999
-Langthang (BNN )-
---To N.S ---
Đại Lãnh, biển xanh bờ cát trắng,
Em đến - em đi chỉ một lần.
Nho nhỏ, dấu chân in bờ cát,
Dịu dàng con sóng đỡ gót chân .
Từ đó đến giờ bao dấu chân,
Của bao người đến, đã bao lần?
Bờ cát quên rồi, em ngày đó ...
Chỉ còn con sóng - vẫn hoài mong!
Sóng lên lật cát để đi tìm,
Đâu rồi dấu nhỏ gót chân em?
Tìm hoài không thấy nên dữ dội,
Trào dâng ào ạt ngọn triều lên!
Bảo tố đi qua biển lại xanh,
Nổi nhớ ngàn năm vẫn dập dềnh ...
Con sóng bạc đầu còn trăn trở,
Hạt thời gian - vụn vỡ - dấu chân xưa !
Đại Lãnh 1985- Sài Gòn 1999
-Langthang (BNN )-
BIỂN HÁT
ReplyDeleteBiển hát gì biển xôn xao thế ?
Con sóng buồn xa tít về đâu .
Biển nhạt màu hay chiều ngả nắng
Sóng êm êm và gió thênh thênh .
Nắng sẽ hát ngày tan vào nắng
Gió nổi lên xô sóng xa bờ .
Từ muôn kiếp biển ôm sầu nhớ ,
Anh khát lòng hay biển khát mơ ?
Từ khơi vắng cánh buồm khát vọng
Đắm say lòng biển lặng sóng êm .
Đưa con thuyền bình yên cập bến ,
Mang tình em về đến cõi mơ ...
Biển mãi thế ngàn đời trăn trở
Thuyền xa bờ thuyền dạt về đâu ?
Để nổi nhớ hòa tan cùng sóng ,
Phủ triều dâng trở ngọn bạc đầu .
Gió nhắn gì gió ơi xa vắng !
Lòng chợt buồn lắng đọng âm vang .
Em hát giữa biển chiều xanh ngát ,
Biển bên em thăm thẳm nghìn trùng
---mưa phố núi---
lau lam roi moi thay NN Langthang xuat hien tren internet. Cho Saigon chao mot tieng nghe
ReplyDeletempn hát hay là biển hát vậy? bài thơ sao buồn quá đi...
ReplyDeleteVIẾT Ở ĐẦU SÔNG
xuân xưa giữa núi đỏ rừng xanh
có gã lang thang đứng một mình
bên bến Tương giang chờ tri kỷ
trao về một nhánh thơ mong manh
thì cũng như là cổ tích thôi
bên sông hai đứa trẻ đùa chơi
bướm hoa ngơ ngác tình khờ dại
nào hay mưa gió vội dập vùi
xa nhau một buổi không hẹn ước
vẫn uống chung dòng nước sông Tương
lạc nhau trong cõi vô thường
cầm bằng một sợi tơ vương cuối trời
tôi ở đầu sông ngóng hư không
em bên bến cuối có hay chăng
mưa nguồn chớp bể còn hò hẹn
một dải Tương giang ngược mấy dòng
bao mùa giông bão đã đi qua
dấu cũ tình xưa tưởng nhạt nhòa
đầu sông lũ quét không ai biết
bọt bèo giạt mấy nhánh sông xa
***
xuân này tôi trở lại đầu sông
thả mấy vần thơ xuống dưới dòng
trôi qua bến cuối không ai nhặt
thơ hát trong lòng biển mênh mông...
Dakbla Kontum, 2000
Langthang,
@nguoi Saigon: là ai vậy? Chào bạn nhé, Langthang của ngày xưa bây giờ đã trở thành một bác xích lô già chuyên chở mây chở gió thôi.
Chúc bạn và những người khác luôn vui,
BNN, xichloairlines@yahoo.com
ReplyDeleteBiển gọi
Biển hát lời yêu thương tình ngõ
Sóng vổ về thuyền nhỏ khơi xa
Dạt dào trôi một khúc tình ca
Thênh thênh gió nhạt màu nắng ngả
Biển mãi hát, ngọn trào sóng cả
Gió miên man đem sóng xa bờ
Thuyền vẫn trôi tìm một bến chờ
Tình tôi mãi thẩn thờ cháy khát
Từ xa vắng bến Người bờ cát
Chờ bóng thuyền che mát bình yên
Đêm trăng ngàn ru giấc cô miên
Mơ cõi đến sóng êm khát vọng
Người mãi thế chờ ngàn gió lộng
Thổi dạt thuyền rộng bến chờ mong
Đêm hòa tan cùng sóng thong dong
Dâng triều phủ Cát dài trắng ngũ
Nhắn điều gì gió ơi cho đủ ?
Biển chờ Người biển phủ yêu thương
Lòng thuyền trở khẳm tơ vương
Nghìn năm biển vẫn nhớ thương về Người
thuydu