Mưa xa- Lang thang
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MƯA XA
nhớ mùa xưa cao nguyên mưa rơi
mờ mịt mưa giăng trắng núi đồi
Em đến một chiều mưa bỗng tạnh
phố nhỏ vàng tia nắng hiếm hoi
tạnh mưa tôi biết lấy chi đền
không sợi mưa nào vương tóc Em
cho tôi nhen lửa Em hong tóc
nũng nịu cười khoe lúm đồng tiền
từ đó hồn tôi đầy mộng mị
bập bồng bong bóng vỡ chiều mưa
từ đó Em là cơn mưa nhỏ
ướt đẫm miền hoa bướm dại khờ...
***
chiều nay mưa lạc trời viễn xứ
xa núi đồi xa thăm thẳm cội nguồn
mưa giăng trắng biển hoàng hôn
giọt thơ rơi trắng mảnh hồn lãng du
nhớ mùa xưa cao nguyên mưa rơi
mờ mịt mưa giăng trắng núi đồi
Em đến một chiều mưa bỗng tạnh
phố nhỏ vàng tia nắng hiếm hoi
tạnh mưa tôi biết lấy chi đền
không sợi mưa nào vương tóc Em
cho tôi nhen lửa Em hong tóc
nũng nịu cười khoe lúm đồng tiền
từ đó hồn tôi đầy mộng mị
bập bồng bong bóng vỡ chiều mưa
từ đó Em là cơn mưa nhỏ
ướt đẫm miền hoa bướm dại khờ...
***
chiều nay mưa lạc trời viễn xứ
xa núi đồi xa thăm thẳm cội nguồn
mưa giăng trắng biển hoàng hôn
giọt thơ rơi trắng mảnh hồn lãng du
(Bondi Beach, Sydney một chiều mưa 2012,
Lang thang.)
tặng bạn lang thang bài thơ của một ng KT xa xứ
ReplyDeleteĐất khach quê nhà sao cách biệt
sương gió tha hương mãi nhớ quê
Đi về một cỏi xa xăm lắm
Vẫn cứ mong chờ vẫn nhớ mong ...
Chiều nay sương rơi !
Lành lạnh nhớ quê nhà
Gió Thu nhè nhẹ xe lòng ta
Có ai thấu hiểu lòng cô lữ
cô đơn buồn tủi nơi xứ ngưới
Từng chiếc lá vàng rơi buồn bã
Như lòng người quạnh quẻ xa quê
Quề nghèo nhỏ bé , quê tôi đó
Đất khách me6ng mông vẫn xứ người
Thương nhớ ! nhớ thương bao cách trở
Vẫn muốn quay về lại cố hương
Mai sau dù có trở về cát bụi
Cũng xin làm cát bụi quê nhà
ng KT xa xứ
"quê nghèo nhỏ bé, quê tôi đó
ReplyDeleteđất khách mênh mông vẫn xứ người"
biết vậy đó nhưng bạn và tôi vẫn đi, vẫn rời xa quê hương... để biết rằng mỗi con người chỉ có một quê hương...