Lục bát cho người tình chung- chùm thơ Mpn& Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Lục bát cho người tình chung:
----------------------------Mpn& ThuyDu------------------
Trúc - Sương
Khiết tinh sương giọt ban mai
Vô thường lóng lánh tặng ai giữa đời ?
Lã lơi trúc ngã nghiêng mời
Hởi người quân tử có dời bước chân
Cuối sông chờ nước đầu dâng
Trúc lay hứng giọt Sương vân khát lòng
Về đâu một áng vân bồng ?
Mang đầy mơ ước từ lòng giọt Sương
Ngóng chờ Trúc mãi tư tương
Lửng lơ Sương hạt – Trúc nương vân ngàn
Vững tin Sương – Trúc dịu dàng
Ẩn hình chữ nhớ tình vàng Trúc – Sương
-Thụy Du
Bão
Trào dâng một ngọn bão lòng
Cõi tâm nặng trĩu cõi lòng ngổn ngang
Tình câm một dạ đa mang
Nén đau thầm gượng sóng ngang lừng trời
Quấn tình sầu muộn rối bời
Trắng tang mình một đau lời trăm năm
Sóng tình trôi dạt xa xăm
Người ơi xin giữ nghìn năm lời nguyền
Phôi phai tận chốn cửu tuyền
Nhớ thương một mái con thuyền trôi xa
Vì Người giữ trọn phận Ta
Nghĩa tình đã trót sâu xa mất rồi
Giọt cay – lệ chát bồi hồi
Giọt đau – giọt tủi luân hồi giọt thương
-Thụy Du
-Thụy Du-03.11.2012
----------------------------Mpn& ThuyDu------------------
Sương -Trúc
Mong manh là những hạt sương,
Giữa đời ẩn hiện vô thường tặng ai ?
Trúc xanh trúc mãi dẻo dai,
bền cùng tuế nguyệt, dạn dày bão giông.
Đầu sông lại nhớ cuối sông,
Thả trôi dòng nước, bềnh bồng trúc lay
Về đâu hỡi áng mây bay?
Thả ngụm sương trắng - thả đầy ước mơ.
Héo hon vì mãi ngóng chờ
Đắng cay dang dở - lửng lơ phận mình
Chữ tình trao đấy vững tin !
Chữ thương chữ nhớ - ẩn hình - trúc sương.
-Mưa phố núi
Mong manh là những hạt sương,
Giữa đời ẩn hiện vô thường tặng ai ?
Trúc xanh trúc mãi dẻo dai,
bền cùng tuế nguyệt, dạn dày bão giông.
Đầu sông lại nhớ cuối sông,
Thả trôi dòng nước, bềnh bồng trúc lay
Về đâu hỡi áng mây bay?
Thả ngụm sương trắng - thả đầy ước mơ.
Héo hon vì mãi ngóng chờ
Đắng cay dang dở - lửng lơ phận mình
Chữ tình trao đấy vững tin !
Chữ thương chữ nhớ - ẩn hình - trúc sương.
-Mưa phố núi
Tưởng
Xin người đừng tỉnh cơn say
Em thà hư ảo một ngày vẫn mong.
Gởi vào đây một chút lòng
Trăng tàn bóng xế, có mong câu thề !
Mong gì nên nghĩa phu thê
Chỉ say chút mối trăng thề duyên thơ
Dấn thân vào chốn mộng mơ
Gặp người tri kỷ còn chờ hay trông ?
Đừng làm hư ảo quạnh mông
Đừng trôi theo gió, đừng bồng theo mây.
Sức hèn tài mọn chút này
Còn ôm lưu luyến tràn đầy đam mê..
" người ơi ! người ở - đừng về "
-Mưa phố núi
Xin người đừng tỉnh cơn say
Em thà hư ảo một ngày vẫn mong.
Gởi vào đây một chút lòng
Trăng tàn bóng xế, có mong câu thề !
Mong gì nên nghĩa phu thê
Chỉ say chút mối trăng thề duyên thơ
Dấn thân vào chốn mộng mơ
Gặp người tri kỷ còn chờ hay trông ?
Đừng làm hư ảo quạnh mông
Đừng trôi theo gió, đừng bồng theo mây.
Sức hèn tài mọn chút này
Còn ôm lưu luyến tràn đầy đam mê..
" người ơi ! người ở - đừng về "
-Mưa phố núi
Phận Đào
Làm sao nối được nhịp cầu ?
Cho chàng với thiếp trọn câu đá vàng.
Khắc sâu thề ước đa mang !
Lỡ chuyến đò nhỡ -lỡ tan chợ chiều.
Đò trôi lặng lẽ buồn thiu...
Bóng người xa khuất tiêu điều mặt sông .
Một thương -hai nhớ -ba trông.
Thôi ta gói lại dặn lòng đành quên.
Chiều nay ngắm nước triều lên,
Lục bình rẻ sóng, lềnh bềnh về đâu ?
Giang đầu giang cuối xa nhau,
trái lòng quá đắng - ruột đau nhũn mềm.
Còn duyên trói chặt tình bền,
hết duyên đưa đẩy -tênh hênh phận đào.
-Mưa phố núi
Làm sao nối được nhịp cầu ?
Cho chàng với thiếp trọn câu đá vàng.
Khắc sâu thề ước đa mang !
Lỡ chuyến đò nhỡ -lỡ tan chợ chiều.
Đò trôi lặng lẽ buồn thiu...
Bóng người xa khuất tiêu điều mặt sông .
Một thương -hai nhớ -ba trông.
Thôi ta gói lại dặn lòng đành quên.
Chiều nay ngắm nước triều lên,
Lục bình rẻ sóng, lềnh bềnh về đâu ?
Giang đầu giang cuối xa nhau,
trái lòng quá đắng - ruột đau nhũn mềm.
Còn duyên trói chặt tình bền,
hết duyên đưa đẩy -tênh hênh phận đào.
-Mưa phố núi
Bão lòng
Bão lòng cơn sóng trào dâng
Đè sâu tâm khảm lần quần cõi tâm
Xin vùi chôn mảnh tình câm
Người ơi gắng gượng giữ thầm nén đau
Quấn chi khăn trắng tình sầu
Vít chi tang muộn mà đau một mình
Xin người hãy giữ lặng thinh
Để cho con sóng bất bình ra khơi .
Có thương có nhớ xin người
Vì em mà hãy sống đời thanh cao
Mong rằng rồi sẽ qua mau
Phôi phai nỗi hận nỗi đau nhân tình
Giọt này -lệ chát em xin !
Uống em giọt tủi -uống mình giọt đau.
Mưa phố núi
Bão lòng cơn sóng trào dâng
Đè sâu tâm khảm lần quần cõi tâm
Xin vùi chôn mảnh tình câm
Người ơi gắng gượng giữ thầm nén đau
Quấn chi khăn trắng tình sầu
Vít chi tang muộn mà đau một mình
Xin người hãy giữ lặng thinh
Để cho con sóng bất bình ra khơi .
Có thương có nhớ xin người
Vì em mà hãy sống đời thanh cao
Mong rằng rồi sẽ qua mau
Phôi phai nỗi hận nỗi đau nhân tình
Giọt này -lệ chát em xin !
Uống em giọt tủi -uống mình giọt đau.
Mưa phố núi
NẮNG RU
Buông lơi từng sợi tơ vàng,
Mùa đông nhả nắng ôm choàng vai Anh .
Hành trang nhẹ bước độc hành
Hỡi chàng thi sỹ mộng xanh có còn ?
Đây lời ru nắng nỉ non
Cho đông bớt giá cho hồn lặng thơ
Mộng xưa con nắng ươm mơ
Em ru Anh ngủ bài thơ đậm màu .
Hỏi đông nhốt nắng vào đâu ?
Bút nghiên lặng lẽ chờ câu hoạ tình.
Nắng vàng sao cứ lặng thinh
Đông ơi, mãi ngủ ôm tình giấc say .
Chiều nay nắng nhẹ vương mây
Đợi chàng thức dậy vẽ mày em cong .
Đông còn thả nắng đi rong,
À ơi, Anh ngủ ...nắng hong ...mộng vàng.
-Mưa phố núi-
---------------------------------------------------Buông lơi từng sợi tơ vàng,
Mùa đông nhả nắng ôm choàng vai Anh .
Hành trang nhẹ bước độc hành
Hỡi chàng thi sỹ mộng xanh có còn ?
Đây lời ru nắng nỉ non
Cho đông bớt giá cho hồn lặng thơ
Mộng xưa con nắng ươm mơ
Em ru Anh ngủ bài thơ đậm màu .
Hỏi đông nhốt nắng vào đâu ?
Bút nghiên lặng lẽ chờ câu hoạ tình.
Nắng vàng sao cứ lặng thinh
Đông ơi, mãi ngủ ôm tình giấc say .
Chiều nay nắng nhẹ vương mây
Đợi chàng thức dậy vẽ mày em cong .
Đông còn thả nắng đi rong,
À ơi, Anh ngủ ...nắng hong ...mộng vàng.
-Mưa phố núi-
Độc
giả Thuy Du Tran vừa có comments bằng một chùm năm bài thơ xướng họa cùng chùm
thơ “Lục bát cho người tình chung” của Mưa phố núi. NPV xin trình bày lại và chuyển
thành bài đăng cùng trang để Quý độc giả thuận tiện trong thưởng thức và cảm
nhận…
Trúc - Sương
Khiết tinh sương giọt ban mai
Vô thường lóng lánh tặng ai giữa đời ?
Lã lơi trúc ngã nghiêng mời
Hởi người quân tử có dời bước chân
Cuối sông chờ nước đầu dâng
Trúc lay hứng giọt Sương vân khát lòng
Về đâu một áng vân bồng ?
Mang đầy mơ ước từ lòng giọt Sương
Ngóng chờ Trúc mãi tư tương
Lửng lơ Sương hạt – Trúc nương vân ngàn
Vững tin Sương – Trúc dịu dàng
Ẩn hình chữ nhớ tình vàng Trúc – Sương
-Thụy Du
Tỉnh - Say
Say cơn đừng tỉnh xin Người
Ảo hư Tôi khát nụ cười đêm mơ
Gởi vào đây một dòng thơ
Câu thề bóng xế chơ vơ trăng tàn
Chờ Người một ánh trăng ngàn
Chàng chàng – Thiếp thiếp khẽ khàn trong say
Mộng mơ Tôi dệt đêm nay
Cùng Người tri kỹ ngày mai mong chờ
Ảo hư mông quạnh dại khờ
Trôi trôi theo gió mờ mờ theo mây
Mọn tài tình có chút này
Đam mê say tỉnh mộng đầy hư vô
Người ơi ! Sương – Trúc răng mô ?
Tưởng như theo gió hạt khô, hạt dầm
Duyên thơ vận ngữ âm thầm
Tỉnh say – say tỉnh tưởng nhầm đã thương
-Thụy Du
Phận
Say cơn đừng tỉnh xin Người
Ảo hư Tôi khát nụ cười đêm mơ
Gởi vào đây một dòng thơ
Câu thề bóng xế chơ vơ trăng tàn
Chờ Người một ánh trăng ngàn
Chàng chàng – Thiếp thiếp khẽ khàn trong say
Mộng mơ Tôi dệt đêm nay
Cùng Người tri kỹ ngày mai mong chờ
Ảo hư mông quạnh dại khờ
Trôi trôi theo gió mờ mờ theo mây
Mọn tài tình có chút này
Đam mê say tỉnh mộng đầy hư vô
Người ơi ! Sương – Trúc răng mô ?
Tưởng như theo gió hạt khô, hạt dầm
Duyên thơ vận ngữ âm thầm
Tỉnh say – say tỉnh tưởng nhầm đã thương
-Thụy Du
Phận
Trời Ngâu nối nhịp Sông Ngân
Chàng NGƯU thiếp CHỨC bể dâng giọt mừng
Lời sâu thề ước đã từng
Đò chiều lỡ chuyến – chợ chiều lỡ tan
Hồng đào một phận đa mang
Khuất xa Người bóng ngổn ngang dạ lòng
Một trông , hai nhớ lệ tròng
Người ơi gói lại dặn lòng đừng quên
Ra sông ngắm nước triều lên
Giang đầu thấp thoáng, chênh vênh bóng thuyền
Cuối xa sóng vỗ gập ghềnh
Nhũn mềm lòng đắng lềnh bềnh Lục trôi
Còn yêu Người vẫn trong Tôi
Hết yêu Người chẳng cùng Tôi chung đường
-Thụy Du
-Thụy Du
Bão
Trào dâng một ngọn bão lòng
Cõi tâm nặng trĩu cõi lòng ngổn ngang
Tình câm một dạ đa mang
Nén đau thầm gượng sóng ngang lừng trời
Quấn tình sầu muộn rối bời
Trắng tang mình một đau lời trăm năm
Sóng tình trôi dạt xa xăm
Người ơi xin giữ nghìn năm lời nguyền
Phôi phai tận chốn cửu tuyền
Nhớ thương một mái con thuyền trôi xa
Vì Người giữ trọn phận Ta
Nghĩa tình đã trót sâu xa mất rồi
Giọt cay – lệ chát bồi hồi
Giọt đau – giọt tủi luân hồi giọt thương
-Thụy Du
RU NẮNG
Tơ vàng từng sợi nắng ru
Bờ vai ôm lấy khúc thu... đông mùa
Chơ vơ một ngọn gió lùa
Thi nhân còn đó nắng đùa môi son
Nắng ru lời nắng nỉ non
Vận thơ hồn lặng sắc son đậm màu
Ươm mơ xưa mộng giấc đào
Tôi ru Người ngủ ngọt ngào tình thơ
Xin đừng nhốt nắng vào mơ
Câu chờ tình họa ngẫn ngơ buông dòng
Lặng thinh vàng nắng chạnh lòng
Giấc say tình ngủ trong vòng bút nghiên
Vương mây nhẹ nắng uyên thuyên
Vẽ cong mày mắt thêm duyên đợi Người
Đi rong thả nắng giữa trời
Ạ ơi ! ru ngủ…mộng vàng…nắng hong.
Bờ vai ôm lấy khúc thu... đông mùa
Chơ vơ một ngọn gió lùa
Thi nhân còn đó nắng đùa môi son
Nắng ru lời nắng nỉ non
Vận thơ hồn lặng sắc son đậm màu
Ươm mơ xưa mộng giấc đào
Tôi ru Người ngủ ngọt ngào tình thơ
Xin đừng nhốt nắng vào mơ
Câu chờ tình họa ngẫn ngơ buông dòng
Lặng thinh vàng nắng chạnh lòng
Giấc say tình ngủ trong vòng bút nghiên
Vương mây nhẹ nắng uyên thuyên
Vẽ cong mày mắt thêm duyên đợi Người
Đi rong thả nắng giữa trời
Ạ ơi ! ru ngủ…mộng vàng…nắng hong.
-Thụy Du-03.11.2012
NPV ghi chú:
ReplyDeleteComments của bạn Thuy Du Tran 03.11.2012: Theo dòng " Lục bát cho Người..." từ - Mưa Phố Núi...
(...)
gồm năm bài thơ đã được chuyển thành bài đăng cùng trang. Chân thành cám ơn bạn Thuy Du Tran đã ghé thăm PN&BB và đã để lại một chùm thơ xướng họa rất hay, độc đáo. Chúc bạn luôn khỏe, vui và có thêm nhiều sáng tác mới cho PN&BB. Thân ái.