Chùm thơ Pleiku nhớ- Nhiều tác giả
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Chùm thơ Pleiku nhớ:
-----------------------------------------------
-----------------------------------------------
Anh còn nhớ Pleiku?
Theo em đến phố Pleiku,
Bụi mờ đất đỏ viễn du...
Theo em ghé bến yêu thương
Đồi cao mờ mịt trãi sương...
Đây chốn ngàn thông reo,
Ngân nga đồi bạt gió.
Nơi ngàn cơn mưa nhỏ,
Lũ lượt rủ nhau về.
Về đây cùng nắng cùng gió...
Hoang dã hát lời tình ca .
Về đây cùng phố, cùng mưa,
Chân nguyên rừng núi thật thà.
Về đây giữa mùa mưa
Qua Đăk Tô, Chư Pảh.
Về đây tìm hương xưa,
Áo Pleime trắng xóa...
Ta hãy về ươm mầm cây xanh lá,
Tô màu đỏ cao nguyên - hùng vĩ một thời.
Hãy thắp lại ngọn lửa rừng bùng cháy !
Để lòng người phố núi còn niềm vui.
Biết có giữ được chăng ? Hay một ngày sẽ mất .
Biết có nuôi được không ?Cất giữ mộng cha ông .
Cây rừng đang rưng rưng khóc...
Chim rừng xa cội về đâu?
Hoa rừng buồn rơi xao xác...
Phố núi đang bàng bạc màu...
-mưa phố núi
Em Pleiku
Anh về nhớ phố Pleiku
Mưa tuôn nước ngập mắt mù dáng em
Hạt mơ nhỏ xuống tay mềm
Em đi ngày ấy đầy thêm dòng nhoà
Ngày vui sót lại câu thề
Chênh vênh anh gánh đi-về chiêm bao
Bây giờ nắng vẫn xôn xao
Áo xưa nhuộm đỏ sắc màu thời gian
Pleime tím cả hôn hoàng nhớ em
Đời anh áo lấm bụi đường
Sợ mai tình lỡ làm vương áo người !
Kiều Giang
Nhớ mãi Pleiku
Phố núi vắng vì giờ em xa vắng
Rừng lạnh căm biết người ở phương nào
Dòng thơ lạnh chảy vào hồn thầm lặng
Nghe tim mình dậy kí ức xôn xao
Mây vẫn đục và thác nguồn vẫn đỏ
Dốc mù suơng gót chân nhỏ đâu rồi
Pleiku em trong môi hồng ngày đó....
Phố núi buồn...mưa phố núi xa xôi
Nguyễn Ngoạt
Phố núi vắng vì giờ em xa vắng
Rừng lạnh căm biết người ở phương nào
Dòng thơ lạnh chảy vào hồn thầm lặng
Nghe tim mình dậy kí ức xôn xao
Mây vẫn đục và thác nguồn vẫn đỏ
Dốc mù suơng gót chân nhỏ đâu rồi
Pleiku em trong môi hồng ngày đó....
Phố núi buồn...mưa phố núi xa xôi
Nguyễn Ngoạt
Dòng thời gian trôi đi và cuốn theo nhiều thứ nhưng không thể nào cuốn đi kỉ niệm của một thời trung học phải không em?Tất cả vẫn còn trinh nguyên như tà áo trắng ngày xưa.Pleiku đất đỏ mù sương và những cơn mưa phố núi cứ hiện về trong kí ức của kẻ xa quê.Xin cảm ơn Blog này.Xin cảm ơn những người chưa quen biết nhưng chúng ta đã hiểu nhau qua nhịp cầu của thơ ca mang cảm xúc về một miền hoài niệm.
ReplyDeletengng
Bạn cũng là người Pleiku sao? Cám ơn bạn đã ghé thăm PN&BB, và chúc bạn luôn khỏe, nhiều niềm vui...
ReplyDeleteTôi không phải là người Pleiku nhưng tôi yêu phố núi.Bởi vì nơi ấy là mảnh đất thân thương của một người bạn thơ của tôi,một người em gái thân thương của tôi,một người học trò quý mến của tôi có tên MƯA PHỐ NÚI!
ReplyDeletengng
Chào sư phụ Nguyễn Ngoạt ! Mpn rất vui thấy sư phụ mạnh giỏi, vẫn thi tứ nồng nàn . May là không bị sư phụ khai ra Mpn dốt cỡ nào... He he ...cám ơn sư phụ ghé thăm trang đồng hương .
ReplyDeleteSư phụ không đồng ý.Mpn quá khiêm tốn đấy! Ai dám bảo một College ngành Cosmetologist mà dốt!.Hơn nữa,mpn một thời là mama của Sư phụ kia mà!
ReplyDeleteThôi đùa một chút cho vui chứ ngng bao giờ cũng nhớ về Mưa.
Chúc con vui nhiều,trẻ mãi!
ngng
Cảm ơn anh Nguyễn Ngoặt viết về Pleiku rất hay mà giờ em mới được đọc
ReplyDelete