Chùm thơ Hương xưa 3- Thanh Quang
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Chùm thơ Hương xưa 3:
---------------------------------------------Thanh Quang---------------------
Tóc rối thôi bay
Anh hôn tóc rối em bay
Trong cơn gió thoảng về đây để rồi…
nghe hồn lạc lõng chơi vơi
tưởng như mình đã một thời bên nhau
Tình ta còn lại gì đâu
Còn chăng chỉ một nỗi sầu mênh mang
Chạnh nhìn xác lá bên song
Mong chôn kỷ niệm cho lòng thôi đau
Người đi nay đến phương nào
Đường tình ngăn lối nẻo vào bến mơ
Hết thương hết nhớ hết chờ
Hết trông hết đợi hết ngờ lòng ai
Hương tình một chút lỡ say
Chân trời góc biển dễ ngày nào quên
Thôi thì hãy ngủ đi em
Ngủ đi một giấc êm đềm như xưa
Như những ngày anh đón đưa
Với bao kỷ niệm cho vừa lòng nhau
Cho dù mai có ra sao
Vẫn xin giữ lại…ghi vào nơi đây
Cuộc tình không có ngày mai
Ái ân thu ngắn cho dài tiếc thương...
Thanh Quang.
---------------------------------------------Thanh Quang---------------------
Tóc rối thôi bay
Anh hôn tóc rối em bay
Trong cơn gió thoảng về đây để rồi…
nghe hồn lạc lõng chơi vơi
tưởng như mình đã một thời bên nhau
Tình ta còn lại gì đâu
Còn chăng chỉ một nỗi sầu mênh mang
Chạnh nhìn xác lá bên song
Mong chôn kỷ niệm cho lòng thôi đau
Người đi nay đến phương nào
Đường tình ngăn lối nẻo vào bến mơ
Hết thương hết nhớ hết chờ
Hết trông hết đợi hết ngờ lòng ai
Hương tình một chút lỡ say
Chân trời góc biển dễ ngày nào quên
Thôi thì hãy ngủ đi em
Ngủ đi một giấc êm đềm như xưa
Như những ngày anh đón đưa
Với bao kỷ niệm cho vừa lòng nhau
Cho dù mai có ra sao
Vẫn xin giữ lại…ghi vào nơi đây
Cuộc tình không có ngày mai
Ái ân thu ngắn cho dài tiếc thương...
Thanh Quang.
Nặng lòng
Em đi dưới ánh nắng chiều
Anh về nghe thấy tịch liêu trong lòng
Cỏi đời biển khổ mênh mông
Phút giây chợt thấy mình " không " giữa đời
Không còn có nữa nụ cười
Không còn dám tưởng đến người mình yêu
Tình anh như áng mây chiều
Phút giây lại tối, giữa đời quạnh hiu
Cố quên càng nhớ thương nhiều
Thanh Quang.
Em đi dưới ánh nắng chiều
Anh về nghe thấy tịch liêu trong lòng
Cỏi đời biển khổ mênh mông
Phút giây chợt thấy mình " không " giữa đời
Không còn có nữa nụ cười
Không còn dám tưởng đến người mình yêu
Tình anh như áng mây chiều
Phút giây lại tối, giữa đời quạnh hiu
Cố quên càng nhớ thương nhiều
Thanh Quang.
Phút giây
Có gì mà phải khổ đau
Có gì mà mãi u sầu người ơi
Xin cho được gọi tên nhau
Cuộc đời vô nghĩa thì sao lại buồn
Vui, mình hãy sống tự nhiên
Tình yêu chỉ để lụy phiền cho ta
Tiếc gì một chút hương qua
Những ngày tháng cũ giờ xa mất rồi
Cũng đừng nhớ nữa người ơi
hãy xem như áng mây trời đã bay
" Kiếp người đã chẳng ngày mai
Tình, nên ngắn lại cho dài tiếc thương ".
Thanh Quang.
Có gì mà mãi u sầu người ơi
Xin cho được gọi tên nhau
Cuộc đời vô nghĩa thì sao lại buồn
Vui, mình hãy sống tự nhiên
Tình yêu chỉ để lụy phiền cho ta
Tiếc gì một chút hương qua
Những ngày tháng cũ giờ xa mất rồi
Cũng đừng nhớ nữa người ơi
hãy xem như áng mây trời đã bay
" Kiếp người đã chẳng ngày mai
Tình, nên ngắn lại cho dài tiếc thương ".
Thanh Quang.
Chiếc nem ngày cũ.
Chuyện hôm nào, như mới đây
Khiến tôi nhớ lại những ngày... xa xưa
Có người con gái từng đưa
cho tôi một gói xin chừa ( đừng ) mở ra
Dặn khi em đã về nhà
Thì anh hãy mở để mà nhớ em
Lúc mở tôi thấy chiếc nem
Tình thương gói trọn qua nhiều giấy bao
Cuộc đời cay đắng làm sao
Cuộc tình tôi phụ.. em nào có hay
Trải bao tháng rộng năm dài
Trọn đời vẫn nhớ...biết ngày nào quên
Vì đâu mình phải xa nhau
Vì đâu lỡ mối duyên đầu trái ngang
Thanh Quang
Chuyện hôm nào, như mới đây
Khiến tôi nhớ lại những ngày... xa xưa
Có người con gái từng đưa
cho tôi một gói xin chừa ( đừng ) mở ra
Dặn khi em đã về nhà
Thì anh hãy mở để mà nhớ em
Lúc mở tôi thấy chiếc nem
Tình thương gói trọn qua nhiều giấy bao
Cuộc đời cay đắng làm sao
Cuộc tình tôi phụ.. em nào có hay
Trải bao tháng rộng năm dài
Trọn đời vẫn nhớ...biết ngày nào quên
Vì đâu mình phải xa nhau
Vì đâu lỡ mối duyên đầu trái ngang
Thanh Quang
Những lời thơ hết sức bình dị, chân tình
ReplyDeleteRất cảm ơn về nhận xét, chia sẻ của bạn Nặc danh nhé !
ReplyDelete( cho xin thứ lổi xem tin muộn, không phải vô tình tại dốt (vi tính ) thôi )