Chùm thơ Huế nhớ- Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Chùm thơ Huế nhớ- Thụy Du
--------------------------------------------------------------
--------------------------------------------------------------
Huế... mùa trăng vỡ
Đã xa Huế bao mùa trăng vỡ ?
Hương giang dòng như tóc O trôi.
Ta ghé vườn xưa, lặng lẽ đơn côi
Mơ nụ môi, ngày xưa O Huế.
Chiều qua phố, Nội Thành vẫn thế.
Tà tím bay, nguyệt quế đầu gành
Nếu xưa O cũng biết để dành.
Thì vầng trăng, khuất mành còn đợi.
Chuông Thiên Mụ, ngân chiều vời vợi.
Mắt O sâu, như gợi trời yêu.
Ánh thu ba, thành quách lêu xêu
Ta hoá rong rêu, cùng O xưa cũ.
Ngự Bình nơi, tim ta ấp ủ
Vĩ Dạ vườn thơ, nào đủ gửi O.
Mấy nhịp Tràng Tiền, là mấy nhịp lo.
Ngày xưa Ta – O, cùng… ngơ ngẩn
Đã xa Huế bao mùa trăng vỡ ?
Hương giang dòng như tóc O trôi.
Ta ghé vườn xưa, lặng lẽ đơn côi
Mơ nụ môi, ngày xưa O Huế.
Chiều qua phố, Nội Thành vẫn thế.
Tà tím bay, nguyệt quế đầu gành
Nếu xưa O cũng biết để dành.
Thì vầng trăng, khuất mành còn đợi.
Chuông Thiên Mụ, ngân chiều vời vợi.
Mắt O sâu, như gợi trời yêu.
Ánh thu ba, thành quách lêu xêu
Ta hoá rong rêu, cùng O xưa cũ.
Ngự Bình nơi, tim ta ấp ủ
Vĩ Dạ vườn thơ, nào đủ gửi O.
Mấy nhịp Tràng Tiền, là mấy nhịp lo.
Ngày xưa Ta – O, cùng… ngơ ngẩn
Lăng tình, hương men đêm dụ dẫn.
Nụ hôn nào O ẩn ý trao.
Mái thuyền buông, mặt nước lao xao.
Có trăng – sao trên cao làm nhân chứng.
Tình ta trao O, biết sao là xứng.
Đêm nguyệt nao, hứng giọt sương đêm.
Vườn thơ xưa, với điệu ru êm.
Ta nhớ Huế… bao mùa trăng vỡ.
Ngày O ra đi, hồn ta bỡ ngỡ
Bao nhiêu năm rồi, hơi thở đợi mong.
Nên ta cứ làm, một kẻ hát rong
Trông mênh mông, mây chiều cùng Huế
Thụy Du
-------------------------------------------------------------------Nụ hôn nào O ẩn ý trao.
Mái thuyền buông, mặt nước lao xao.
Có trăng – sao trên cao làm nhân chứng.
Tình ta trao O, biết sao là xứng.
Đêm nguyệt nao, hứng giọt sương đêm.
Vườn thơ xưa, với điệu ru êm.
Ta nhớ Huế… bao mùa trăng vỡ.
Ngày O ra đi, hồn ta bỡ ngỡ
Bao nhiêu năm rồi, hơi thở đợi mong.
Nên ta cứ làm, một kẻ hát rong
Trông mênh mông, mây chiều cùng Huế
Thụy Du
O ơi...!
O để quên nì ! chiếc nón bài thơ
Với những câu tình thơ mời gọi
Đồng Khánh thẫn thờ, tà áo O bay…vời vợi.
Tím chiều buông, tím cả thơ tui
Dòng đời ngắn ngủi phút vui.
Nhớ những ngày mưa ...nón O che, tui theo sau bước
Ngày xưa nếu tui đừng ngại ngùng nói trước.
Thì tui cùng O đà bước song đôi.
Hay tại O, cứ mím mãi bờ môi.
Tiếng Huế dễ thương, sao O không mở lời để nói.
Tui cứ mãi theo đuôi, mà lòng bối rối.
Để tương tư nhiều mỗi tối... O ơi !
O để quên nì ! chiếc nón bài thơ
Với những câu tình thơ mời gọi
Đồng Khánh thẫn thờ, tà áo O bay…vời vợi.
Tím chiều buông, tím cả thơ tui
Dòng đời ngắn ngủi phút vui.
Nhớ những ngày mưa ...nón O che, tui theo sau bước
Ngày xưa nếu tui đừng ngại ngùng nói trước.
Thì tui cùng O đà bước song đôi.
Hay tại O, cứ mím mãi bờ môi.
Tiếng Huế dễ thương, sao O không mở lời để nói.
Tui cứ mãi theo đuôi, mà lòng bối rối.
Để tương tư nhiều mỗi tối... O ơi !
Bằng lăng tím – dòng Hương trôi
Đôi môi chưa kịp thốt - lời ngụ ngôn yêu dấu.
Thì O đã xa rồi, không còn lưu dấu.
Tui buồn… theo Thiên Mụ chiều buông.
Ngày xưa O ơi ! nhớ những dòng tuôn.
Thơ O và tui, sao cứ là khuôn ai oán.
Để bây chừ ngày ngày, tháng tháng.
Tui nhớ O …suốt sáng, suốt chiều.
Cái dáng O, Áo tím mỹ miều.
Buổi chiều cứ tung bay nơi Thành Nội.
Chiếc nón bài thơ, giờ hoá tội
Cả đời tui, vương tím Huế…O ơi !
Thụy Du
Đôi môi chưa kịp thốt - lời ngụ ngôn yêu dấu.
Thì O đã xa rồi, không còn lưu dấu.
Tui buồn… theo Thiên Mụ chiều buông.
Ngày xưa O ơi ! nhớ những dòng tuôn.
Thơ O và tui, sao cứ là khuôn ai oán.
Để bây chừ ngày ngày, tháng tháng.
Tui nhớ O …suốt sáng, suốt chiều.
Cái dáng O, Áo tím mỹ miều.
Buổi chiều cứ tung bay nơi Thành Nội.
Chiếc nón bài thơ, giờ hoá tội
Cả đời tui, vương tím Huế…O ơi !
Thụy Du
Huế còn ghi lại bài thơ !
ReplyDeleteHuế còn ghi lại bài thơ
Mà ai xa vắng ai chờ đợi ai
Trường Tiền đổ nhịp dặm dài
Nước sông Hương vẫn miệt mài bước chân
Tháng năm nối tiếp tháng năm
Dặm đường sông nước âm thầm nhớ nhung
Chữ tình ai hẹn cùng chung
Chữ tao ngộ mãi mông lung nữa vời
Chiều nao mưa mãi mưa rơi
Aó ai ai ướt cho người ngẫn ngơ
Mưa rơi ướt cả vần thơ
Để ai đứng lặng bơ vơ giữa đời.
N.A.
Cảm ơn Nguyên Hương có lời chia sẽ với Huế của Thuydu. Chúc một ngày cuối tuần bình yên
ReplyDeleteoi sao ma nho qua di.
ReplyDelete