Chùm thơ Nguyễn Văn Hiệp
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CHÙM THƠ NGUYỄN VĂN HIỆP
----------------------------------------(lớp 12A niên khóa1980 Kon Tum)--------
Từ ngày các cựu học sinh cấp 3 Kon Tum niên khóa 1977- 1980 họp mặt, sau đó tạo ra trang Phố núi và bạn bè... để có thể tiếp tục giao lưu gặp gỡ với nhau qua internet; BBT đã cố gắng liên hệ với các thành viên trong khóa học và bạn bè gần xa để mọi người cùng tham gia ghi lại những cảm xúc của mình bằng những bài thơ, văn, âm nhạc, hình ảnh lưu niệm...; những kỷ niệm và tâm sự đời thường như là một sự đóng góp chia sẽ cuộc sống với nhau. Cũng qua trang Phố núi và bạn bè..., một số bạn hữu thất lạc từ nhiều năm đã tìm lại được nhau, và Chùm thơ của Nguyễn Văn Hiệp, cựu học sinh lớp 12A niên khóa 1977- 1980 đã góp mặt ở nơi này từ một trường hợp như thế...
CHÚT THƠ TẶNG NGƯỜI
Tôi không phải nhà thơ,
Cũng chẳng phải là triết gia,
Chẳng phải là nhà văn,
Cũng không phải nhà lý luận...
Tôi là một con người,
Tôi chỉ có một tâm hồn,
Cùng với một trái tim,
Và tấm lòng rộng mở...
Tôi sinh ra mẹ ru từ ấy,
Ca dao tiếng hát ầu ơ ngọt ngào.
Tôi yêu nòi giống Việt nam,
Từ trong tiếng hát Mẹ Cha dạt dào.
Tôi yêu đất nước Lạc Hồng,
Từ trong lịch sử cơ đồ ngàn năm.
Tôi yêu nhân loại trên đời,
Từ trong tiếng hát thiên nhiên đất trời.
Tôi yêu biết mấy hòa bình,
Từ trong tiếng hát trái tim tình người.
Tôi không phải nhà thơ,
Cũng chẳng phải là triết gia,
Tôi chẳng phải nhà văn,
Cũng không phải nhà lý luận...
Tôi là một con người,
Tôi chỉ có một tâm hồn,
Cùng với một trái tim,
Và tấm lòng rộng mở...
Đôi dòng suy nghĩ viết ra
Gọi là một chút thơ thơ tặng người...
(KON TUM 01.01.2004.)
ĐÊM ĐÀ LẠT
Trên Valentine quán,
Ngắm nhìn Đà lạt mơ.
Thông từng hàng cao thấp,
Điện từng bóng thấp cao.
Nhà trên đồi dưới thung,
Đường lòng vòng lên xuống
Trăng sáng cả đồi thông,
Thành phố hoa lộng gió.
Gió thổi mát từng hồi,
Lòng ngất ngây từng lúc.
Đêm nay trăng đẹp lắm,
Đêm nay Đà lạt mơ.
Từng khúc từng khúc đường,
Đôi chân nào đã mỏi,
Hãy dừng lại nơi đây,
Đà lạt của lòng tôi.
Đà lạt thành phố hoa,
Đà lạt của ngàn thông.
Đà lạt của ngàn thơ,
Đà lạt của tình yêu..
(Cafe Valentine Đà lạt, 21g20 21/11/2002-17/10 Nhâm Ngọ)
NGHE TIẾNG HÁT CHIỀU MƯA
Đà Lạt chiều nay mưa lất phất,
Hoàng hôn về ai cất tiếng ca.
Từ đâu đó vọng xa trầm lắng,
Nghĩ về mình sâu nặng tình ai...
Ta chất ngất và ta đứng lặng.
Đêm xuống rồi trăng đã dần cao
Ai có biết nào ai đứng đợi.
Hãy về đi gió lạnh đã về.
để lại mưa rơi cùng tiếng hát,
bản tình ca tắm mát hồn ta.
Đêm nay Đà Lạt ai mộng tưởng,
Để đêm trường vương vấn về ai.
Tiếng ca đó bay dài vô tận,
lãng khách hồn du lạc lối về
 
Mai đi rồi ai tiễn chân ai,
"Mưa vẫn mưa bay" lại nhớ người.
Nhớ tiếng mưa lời ca sưởi ấm,
Đà Lạt, dù xa vẫn nhớ hoài...
(Đà Lạt chiều mưa, 23.11.2002)
----------------------------------------(lớp 12A niên khóa1980 Kon Tum)--------
Từ ngày các cựu học sinh cấp 3 Kon Tum niên khóa 1977- 1980 họp mặt, sau đó tạo ra trang Phố núi và bạn bè... để có thể tiếp tục giao lưu gặp gỡ với nhau qua internet; BBT đã cố gắng liên hệ với các thành viên trong khóa học và bạn bè gần xa để mọi người cùng tham gia ghi lại những cảm xúc của mình bằng những bài thơ, văn, âm nhạc, hình ảnh lưu niệm...; những kỷ niệm và tâm sự đời thường như là một sự đóng góp chia sẽ cuộc sống với nhau. Cũng qua trang Phố núi và bạn bè..., một số bạn hữu thất lạc từ nhiều năm đã tìm lại được nhau, và Chùm thơ của Nguyễn Văn Hiệp, cựu học sinh lớp 12A niên khóa 1977- 1980 đã góp mặt ở nơi này từ một trường hợp như thế...
CHÚT THƠ TẶNG NGƯỜI
Tôi không phải nhà thơ,
Cũng chẳng phải là triết gia,
Chẳng phải là nhà văn,
Cũng không phải nhà lý luận...
Tôi là một con người,
Tôi chỉ có một tâm hồn,
Cùng với một trái tim,
Và tấm lòng rộng mở...
Tôi sinh ra mẹ ru từ ấy,
Ca dao tiếng hát ầu ơ ngọt ngào.
Tôi yêu nòi giống Việt nam,
Từ trong tiếng hát Mẹ Cha dạt dào.
Tôi yêu đất nước Lạc Hồng,
Từ trong lịch sử cơ đồ ngàn năm.
Tôi yêu nhân loại trên đời,
Từ trong tiếng hát thiên nhiên đất trời.
Tôi yêu biết mấy hòa bình,
Từ trong tiếng hát trái tim tình người.
Tôi không phải nhà thơ,
Cũng chẳng phải là triết gia,
Tôi chẳng phải nhà văn,
Cũng không phải nhà lý luận...
Tôi là một con người,
Tôi chỉ có một tâm hồn,
Cùng với một trái tim,
Và tấm lòng rộng mở...
Đôi dòng suy nghĩ viết ra
Gọi là một chút thơ thơ tặng người...
(KON TUM 01.01.2004.)
ĐÊM ĐÀ LẠT
Trên Valentine quán,
Ngắm nhìn Đà lạt mơ.
Thông từng hàng cao thấp,
Điện từng bóng thấp cao.
Nhà trên đồi dưới thung,
Đường lòng vòng lên xuống
Trăng sáng cả đồi thông,
Thành phố hoa lộng gió.
Gió thổi mát từng hồi,
Lòng ngất ngây từng lúc.
Đêm nay trăng đẹp lắm,
Đêm nay Đà lạt mơ.
Từng khúc từng khúc đường,
Đôi chân nào đã mỏi,
Hãy dừng lại nơi đây,
Đà lạt của lòng tôi.
Đà lạt thành phố hoa,
Đà lạt của ngàn thông.
Đà lạt của ngàn thơ,
Đà lạt của tình yêu..
(Cafe Valentine Đà lạt, 21g20 21/11/2002-17/10 Nhâm Ngọ)
NGHE TIẾNG HÁT CHIỀU MƯA
Đà Lạt chiều nay mưa lất phất,
Hoàng hôn về ai cất tiếng ca.
Từ đâu đó vọng xa trầm lắng,
Nghĩ về mình sâu nặng tình ai...
Ta chất ngất và ta đứng lặng.
Đêm xuống rồi trăng đã dần cao
Ai có biết nào ai đứng đợi.
Hãy về đi gió lạnh đã về.
để lại mưa rơi cùng tiếng hát,
bản tình ca tắm mát hồn ta.
Đêm nay Đà Lạt ai mộng tưởng,
Để đêm trường vương vấn về ai.
Tiếng ca đó bay dài vô tận,
lãng khách hồn du lạc lối về
 
Mai đi rồi ai tiễn chân ai,
"Mưa vẫn mưa bay" lại nhớ người.
Nhớ tiếng mưa lời ca sưởi ấm,
Đà Lạt, dù xa vẫn nhớ hoài...
(Đà Lạt chiều mưa, 23.11.2002)
Thơ Hiệp gởi Pho núi&Bạn Bè đã đăng rồi, hy vọng bạn đã ghé qua trang PN&BB nhìn lại tác phẩm của mình , góp ý cho BBT , mong muốn bạn gởi thêm nhiều tác phẩm hơn để trang PN&BB của 12acd 1980 kon tum phong phú và giàu tình thân ái
ReplyDeleteBBTPN&BB