Giấc mơ quê& Gởi người đi- Hương Ngọc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Giấc mơ quê
Theo về trong mỗi giấc mơ
Nỗi quê sớm nắng chiều mưa dãi dầu
Thuyền chài bủa lưới giăng câu
Sông trăng giát bạc – gối đầu lên thơ
Thinh không vọng tiếng chuông chùa
Bầy chim tìm bạn gọi mùa ríu ran
Tổ mềm lợp kín tre đan
Giấc trưa nghe gió hát đàn thảnh thơi
Mây chiều mê mải rong chơi
Cánh diều con trẻ bồi hồi nhớ thương
Nôn nao khói bếp còn vương
Theo đi khắp nẻo, khắp đường mưu sinh
Mơ quê hiển hiện bên mình
Yêu thương ôm cả bóng hình quê ơi !
Hương Ngọc
Theo về trong mỗi giấc mơ
Nỗi quê sớm nắng chiều mưa dãi dầu
Thuyền chài bủa lưới giăng câu
Sông trăng giát bạc – gối đầu lên thơ
Thinh không vọng tiếng chuông chùa
Bầy chim tìm bạn gọi mùa ríu ran
Tổ mềm lợp kín tre đan
Giấc trưa nghe gió hát đàn thảnh thơi
Mây chiều mê mải rong chơi
Cánh diều con trẻ bồi hồi nhớ thương
Nôn nao khói bếp còn vương
Theo đi khắp nẻo, khắp đường mưu sinh
Mơ quê hiển hiện bên mình
Yêu thương ôm cả bóng hình quê ơi !
Hương Ngọc
Gởi người đi
Người xa phố núi thật rồi
Câu thơ lắng một nỗi đời tơ vương
Những là nặng nhớ, hoài thương
Một bàn tay vẫy, khói sương chạnh lòng
Dã quì vàng cháy chờ mong
Buồn chi gió khát ruổi rong cuối trời
Cồng chiêng vương vít bồi hồi
Thông xanh nuối tiếc chưa lời chia xa
Khuya khoắt với mảnh trăng tà
Chung chiêng bóng lẻ, quỳnh hoa nở rồi
Người đi – chỉ một mình thôi
Pleiku vẫn vẹn nào vơi nỗi niềm
Hương Ngọc
( Pleiku – Tháng 7.2013)
Một bàh tay vẫy, khói sương chạnh lòng
ReplyDeleteDã quì vàng cháy chờ mong
Buồn chi gió khát mỏi mong cuối trời
Vâng! Buồn chi?.................. Tác giả ơi? sao làm chạnh lòng người đọc thế này!