Hoa Tím Ngày Xưa- Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Hoa Tím Ngày Xưa
Ta muốn tìm Em Hoa Tím Ngày xưa.
Trong buổi chiều mưa trời nhoà nhạt.
Cái màu hoa, tựa Em... một đời phiêu bạt
Nhưng tím thuỷ chung, không lạt phai tình.
Ừ! vì ngày xưa, nào biết chuyện đôi mình.
Dòng đời vô tình chia đôi ngả.
Bởi cuộc chiến đi qua, cuốn trôi tất cả.
Ta – Em, người... mỗi ngã chia hai.
Ta chờ Em, liệu có một ngày mai ?
Như đồng khô, đất chai...chờ cơn mưa đến.
Ta chờ Em như con thuyền đợi bến
đỗ bình yên, trìu mến miền xa.
Em ơi !... cái ngày mà ta chợt hiểu ra.
Có muộn lắm không một màu hoa tím ?
Ngày xưa nếu ta chịu đi tìm kiếm.
Thì đâu để Em buồn, lịm tím chiều hoang.
Giờ thì mình ta ngồi giữa đồi hoang
Vẫn Hoa Tím Ngày Xưa mang lời chung thuỷ.
Xin Em...hãy cho ta thả vào dòng suy nghĩ.
Cùng tím hoa trong ý nghĩ của mình.
Dẫu biết trần gian chỉ là cõi tạm hữu hình
Nhưng sao ta vẫn chùng chình luyến đợi
Chiều nay... hoàng hôn tím màu vời vợi
Em có đợi ta không ? Hoa Tím Ngày Xưa.
Thụy Du
0 Comment: