Tình yêu tuổi học trò- Lê Minh Ngọc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Tình yêu tuổi học trò- Lê Minh Ngọc
Nhà thơ Lê minh Ngọc vốn là bạn chí thân của thi sĩ Vũ hoàng Chương. Nội dung "Tình yêu tuổi học trò" kể lại một chuyện tình xảy ra thời Pháp thuộc giữa một chàng học trò từ Nam ra Bắc học, đem lòng yêu cô gái chủ nhà trọ mà chàng vẫn gọi là chị. Câu chuyện giữa hai người được tác giả kể lại qua đời sống sinh hoạt hàng ngày, từ đó tái hiện lên bối cảnh xã hội rối loạn lúc bấy giờ, một giai đoạn lịch sử ly loạn qua giọng thơ cổ điển nhưng vẫn chuyên chở được tình cảm của thi ca hiện đại với những hình ảnh sống động và thi tứ dồi dào...
Thơ của Lê Minh Ngọc không được phổ biến rộng rãi như Vũ Hoàng Chương. Bài Tình yêu tuổi học trò do Anh Nguyễn Thi Hương sưu tầm và gởi đăng Phố núi và bạn bè với ghi chú: bản này dường như còn thiếu một đoạn. Quý bạn đọc nếu có thông tin liên quan xin vui lòng bổ khuyết thêm...
Lê Minh Ngọc qua nét cọ Tạ Tỵ |
Thơ của Lê Minh Ngọc không được phổ biến rộng rãi như Vũ Hoàng Chương. Bài Tình yêu tuổi học trò do Anh Nguyễn Thi Hương sưu tầm và gởi đăng Phố núi và bạn bè với ghi chú: bản này dường như còn thiếu một đoạn. Quý bạn đọc nếu có thông tin liên quan xin vui lòng bổ khuyết thêm...
------------------------------------------
Tình yêu tuổi học trò
Chị đã bao giờ trông thấy chưa
Những ngày nắng sớm đuổi mưa trưa
Những ngày thu muộn reo trên lá
Đuổi bóng hoàng hôn lớp gió đưa
Là lúc hồn em nặng trĩu phiền
Từ đôi cánh mộng vút bay lên
Khung trời kỷ niệm xôn xao nhớ
Những ảnh hình xưa hiện rỏ thêm
Là lúc hồn em chợt nhớ người
Một thời thơ ấu sống chung vui
Từng trang sách mở đau mình chữ
Từng lớp rêu phong dấu nụ cười
Cành lá vặn mình theo bánh xe
Chị đi lối ấy nhịp sầu che
Cỏ mờ sương lạnh mơ hơi ấm
Của những uyên ương ước hẹn thề...
Chị đã bao giờ trông thấy chưa
Những ngày nắng sớm đuổi mưa trưa
Những ngày thu muộn reo trên lá
Đuổi bóng hoàng hôn lớp gió đưa
Là lúc hồn em nặng trĩu phiền
Từ đôi cánh mộng vút bay lên
Khung trời kỷ niệm xôn xao nhớ
Những ảnh hình xưa hiện rỏ thêm
Là lúc hồn em chợt nhớ người
Một thời thơ ấu sống chung vui
Từng trang sách mở đau mình chữ
Từng lớp rêu phong dấu nụ cười
Cành lá vặn mình theo bánh xe
Chị đi lối ấy nhịp sầu che
Cỏ mờ sương lạnh mơ hơi ấm
Của những uyên ương ước hẹn thề...
Thôi thế từ nay trời vạn nẽo
Mở ra ngàn lối rẽ muôn phương
Bụi đời chuyển dấu chân xuôi ngược
Em chị chia hai mỗi ngả đường
Thôi thế, mai ngày an phận chị
Còn gì nữa đễ nhớ nhung đây
Đêm tân hôn ấy ồ chua xót
Có tiếng cười vui cắt ruôt này
Tiễn đưa người ấy về phương ấy
Xác pháo hồng xoay cuốn bụi hồng
Chiều cũng buồn như chiều nhỏ dại
Xa nhà xa chị mấy thương mong
Mở ra ngàn lối rẽ muôn phương
Bụi đời chuyển dấu chân xuôi ngược
Em chị chia hai mỗi ngả đường
Thôi thế, mai ngày an phận chị
Còn gì nữa đễ nhớ nhung đây
Đêm tân hôn ấy ồ chua xót
Có tiếng cười vui cắt ruôt này
Tiễn đưa người ấy về phương ấy
Xác pháo hồng xoay cuốn bụi hồng
Chiều cũng buồn như chiều nhỏ dại
Xa nhà xa chị mấy thương mong
Những vòng bánh sắt đảo nghiêng nghiêng
Hỡi những con tàu kéo nắng xiên
Chầm chậm đẩy dài giây cách biệt
Có nghe hồn sắt chuyển ưu phiền
Chị vẫn nhìn theo em biết thế
Chở chuyên thương nhớ nặng thân tàu
Những bàn tay vẫy vương tơ nắng
Vương vất mù sương mấy rặng lau
Hãy để thôi đi phút tiễn đưa
Đừng dài thêm nữa chuyện xa xưa
Chị về êm ấm bên chồng mới
Vết chém nương tay khổ cũng vừa
Hỡi những con tàu kéo nắng xiên
Chầm chậm đẩy dài giây cách biệt
Có nghe hồn sắt chuyển ưu phiền
Chị vẫn nhìn theo em biết thế
Chở chuyên thương nhớ nặng thân tàu
Những bàn tay vẫy vương tơ nắng
Vương vất mù sương mấy rặng lau
Hãy để thôi đi phút tiễn đưa
Đừng dài thêm nữa chuyện xa xưa
Chị về êm ấm bên chồng mới
Vết chém nương tay khổ cũng vừa
Trời cao đường vắng nắng buông trôi
Tàu đẩy cây nghiêng bóng chạy lùi
Mong chị mang niềm an ủi khuất
Tiếc thời nhung lụa sống yên vui
Chị đã đi rồi bỏ lại đây
Bốn mùa luân chuyển một chua cay
Mình em là cả con tàu kéo
Những chiếc toa mang kỷ niệm đầy
Chị đã đi rồi em biết thế
Nhưng sao lòng vẫn dối riêng lòng
Từng sớm từng chiều em vẫn đợi
Vào ra thương nhớ thẫn thờ trông
Tàu đẩy cây nghiêng bóng chạy lùi
Mong chị mang niềm an ủi khuất
Tiếc thời nhung lụa sống yên vui
Chị đã đi rồi bỏ lại đây
Bốn mùa luân chuyển một chua cay
Mình em là cả con tàu kéo
Những chiếc toa mang kỷ niệm đầy
Chị đã đi rồi em biết thế
Nhưng sao lòng vẫn dối riêng lòng
Từng sớm từng chiều em vẫn đợi
Vào ra thương nhớ thẫn thờ trông
Đã bảo đã thề không nghĩ đến
Mà sao cơ khổ vẫn mơ hoài
Cố quên lại nhớ nhiều hơn trước
Những ảnh hình xưa khó nhạt phai
Nhìn ra trước mặt ngoãnh sau lưng
Con gái nhà ai lủ Mán rừng
Trơ trẽn nụ cười son phấn đắp
Xác thân ô uế lụa là bưng
Tìm đâu nét đẹp đơn thuần ấy
Sống động hồn nhiên dáng dấp tươi
Mộc mạc chẳng cần tô với điểm
Dịu dàng thanh thoát vẽ hoa ngời
Mà sao cơ khổ vẫn mơ hoài
Cố quên lại nhớ nhiều hơn trước
Những ảnh hình xưa khó nhạt phai
Nhìn ra trước mặt ngoãnh sau lưng
Con gái nhà ai lủ Mán rừng
Trơ trẽn nụ cười son phấn đắp
Xác thân ô uế lụa là bưng
Tìm đâu nét đẹp đơn thuần ấy
Sống động hồn nhiên dáng dấp tươi
Mộc mạc chẳng cần tô với điểm
Dịu dàng thanh thoát vẽ hoa ngời
Thôi thế thôi đành nuối tiếc chi
Tình trao lầm chốn lỡ xuân thì
Với tương lai ấy bao người đón
Em dửng dưng nhìn năm tháng đi
Đành thế đành thôi hận thế thôi
Bèo mây chuyện ấy kể đầu môi
Một ngày nào ấm hơi hương lửa
“Duyên nợ ba sinh “ nhắc chợt cười
Ôi những vòng tay tuổi học trò
Tì lên tiềm thức xót ngây thơ
Còn nghe nức nở trang lưu bút
Còn thoáng đâu đây mắt lệ mờ
Đã đi đã sống đã yêu đương
Đôi lúc dừng chân mái học đường
Chợt thấy lòng mình se thắt lại
Như lần thứ nhất nhớ quê hương
TG: Lê Minh Ngọc, ST: Nguyễn Thi Hương
Tình trao lầm chốn lỡ xuân thì
Với tương lai ấy bao người đón
Em dửng dưng nhìn năm tháng đi
Đành thế đành thôi hận thế thôi
Bèo mây chuyện ấy kể đầu môi
Một ngày nào ấm hơi hương lửa
“Duyên nợ ba sinh “ nhắc chợt cười
Ôi những vòng tay tuổi học trò
Tì lên tiềm thức xót ngây thơ
Còn nghe nức nở trang lưu bút
Còn thoáng đâu đây mắt lệ mờ
Đã đi đã sống đã yêu đương
Đôi lúc dừng chân mái học đường
Chợt thấy lòng mình se thắt lại
Như lần thứ nhất nhớ quê hương
TG: Lê Minh Ngọc, ST: Nguyễn Thi Hương
Rất cám ơn PNBB đã cho đăng tác phẩm TYTHT , một tác phẩm mà tôi vô cùng yêu thích, với những lời thơ lúc nào củng như văng vẳng bên tai, trong lòng, tôi... mổi khi nhớ đến tác phẩm nầy:
ReplyDelete" Đã đi đã sống đã yêu đương
Đôi lúc dừng chân mái học đường
Chợt thấy lòng mình se thắt lại
Như lần thứ nhất nhớ quê hương... "
Bai thơ TY tuổi học trò hình như là kim chỉ nam trong sáng tác của PN&BB thì phải ... một WEb nhớ về một thời đã qua cũng hay làm người đọc có khoảng lậng nhìn lại cuộc đời mình ... hoan hô PN&BB chân thành cảm ơn
ReplyDeleteGiữa những khoảng lặng của cuộc sống, ta hay nhớ về một tuổi học trò đã xa. Có nhiều web, tạp chí dành cho tuổi học trò, nhưng PNBB khác một chút ở chất hồi tưởng, trãi nghiệm qua cả chuỗi năm tháng dài cuộc đời bôn ba vất vã ...nên rất ấm áp, đằm thắm tình cảm. Và như vậy cái tình đã vượt lên trên tất cả!
ReplyDeleteTình yêu là cả những cung bậc cảm xúc,tôi cũng thế thôi -tình yêu tuổi học trò là những ngày tháng làm cho con tim băng giá của tôi mỉm cười mỗi khi nhớ về người ấy-một tình yêu trong sáng mà thật hay như nhà văn VICH-TO HUY GO từng nói::"Thế giới không có người biết yêu thì mặt trời sẽ tắt".Thật vậy tình yêu tuổi học trò thơ ngây cũng dạt dào và thi vị ,trái tim non nớt như thổn thức ngân rung nhịp đập của tình yêu
ReplyDelete