Về Huế & Trăng hạ tuần- Hương Ngọc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Về Huế
Lâu rồi mới được gọi “o, mi”
Tiếng Huế mình nghe thương quá đi
Răng rứa chưa về thăm núi Ngự
Ai chừ Vĩ Dạ có quen chi.
Sông Hương mấy thuở dòng không đổi
Bến Ngự trăng trôi điệu mái nhì
Một thoáng Hoàng Thành thương vạn kiếp
Vân Lâu chất chứa nổi sầu bi.
Huế thương thắt ruột miền Trung đó
Tiếng “dạ” cho nhau mấy cũng vì
Thăm quê viếng mộ người thiên cổ
Thấy nghẹn xao lòng buổi biệt ly.
Hương Ngọc
Trăng hạ tuần
Mới hôm nao vành vạnh trăng đầy
Ai đánh cắp trăng tôi còn một nữa
Đèn khuya khoắt chơi vơi ngoài bóng cửa
Trăng cần cù, vô tư trôi trong mây.
Lát cắt nào làm đau lên đôi tay
Không máu chảy mà tủi hờn trăng lặn
Em tha thẩn nghe tuổi mình già dặn
Nửa chừng xuân tắt lửa phía bên trời.
Khuyết một đời lầm lũi trái tim côi
Trăng gầy khóc và em sầu lả chả
Chợt có anh về tình yêu mới lạ
Trăng hạ tuần thương nhớ ở trong nhau.
Hương Ngọc
Mới hôm nao vành vạnh trăng đầy
Ai đánh cắp trăng tôi còn một nữa
Đèn khuya khoắt chơi vơi ngoài bóng cửa
Trăng cần cù, vô tư trôi trong mây.
Lát cắt nào làm đau lên đôi tay
Không máu chảy mà tủi hờn trăng lặn
Em tha thẩn nghe tuổi mình già dặn
Nửa chừng xuân tắt lửa phía bên trời.
Khuyết một đời lầm lũi trái tim côi
Trăng gầy khóc và em sầu lả chả
Chợt có anh về tình yêu mới lạ
Trăng hạ tuần thương nhớ ở trong nhau.
Hương Ngọc
Cắt nữa vầng trăng của cuộc đời
ReplyDeleteGiữa mùa thương ấy mấy trùng khơi
Chiều nay mây trắng bay muôn nẻo
Tôi biết về đâu chốn xa xôi
Một nữa vầng trăng một nữa thôi
Khi yêu thì đã trót cho rồi
Tôi mang một nữa hồn si dại
Dù biết không thành chuyện lứa đôi
Một nữa hồn, tôi một nữa thôi
Chia tay ngày ấy đã lâu rồi
Bỏ đây một mối tình dang dở
Bỏ lại giữa đời tôi với tôi .