Một thời áo trắng mộng tinh khôi- Chùm thơ Mpn
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MỘT THỜI ÁO TRẮNG MỘNG TINH KHÔI - Chùm thơ Mpn
TRONG NẮNG_ TRONG GIÓ
Hãy là những chiếc lá mùa thu
Bay lả tả nơi cuối con đường nhỏ
Hãy là những cụm tuyết bềnh bồng...
Nhốt mùa đông vào trong nổi nhớ.
Hãy cứ là anh thôi , để em mơ không tới.
Giấc mơ đời vụng dại níu mùa xuân.
Hãy là con nắng trong , nắng ươm thêm mộng.
Hãy là chùm phượng hồng giữ mãi nắng tinh khôi
Hãy cứ đùa vui để lá me vờn tóc rối ,
Hãy cứ dỗi hờn để anh dỗ dành em.
Hãy cứ ngập ngừng giữ lại trên môi , Anh !
Để mùa hè chẳng vội... cầm không gian... lờ lững.
Chiều lạc gió , con nắng chiều bỡ ngỡ...
Tà áo ai phất phới cánh bướm say.
Hồn ngất ngây tìm trong chiều trở gió...
Có một người mơ mãi một vòng tay.
Mưa phố núi
DÂNG HIẾN
Chiếc lá khô rụng giữa đời tàn úa
Để mùa thu chạy trốn mùa đông .
Em làm duyên hay núp trong tà áo
Cơn gió chiều vụng thổi rách áo em .
Như chiếc áo hồn em mong manh lắm ,
Nét yêu kiều chỉ có ở trong thơ .
Bước vào đời sao em cứ dại khờ
Nên thích núp sau bóng anh to lớn .
Nếu là gió anh hãy là gió cả ,
Thổi dùm em tan đám mây mù
Giữ cho em khung trời thanh vắng
Nhốt mùa đông che bớt âm u ...
Làm cơn gió anh sẽ cho đi hết ,
Bởi tình bền màu dâng hiến , Anh ơi !
Mưa phố núi
ĐẦU TIÊN
Không phải người tình
chưa thổ lộ lời yêu
Anh chẳng phải người
thèm khát nụ hôn tìm thơm bờ môi mọng.
Chưa nắm tay em một lần
chưa từng...những đụng chạm ngu ngơ.
Giữa chúng ta là thơ
là những giấc mơ đẫm màu huyền thoại.
Vì thế anh ơi, lời yêu em không thể nói !
anh chẳng phải người mở cửa trái tim em.
Anh cho em cái nhìn đầu tiên
còn nguyên hương lúa chín,
đêm trăng hạ huyền
cao dao mẹ đong đưa.
Anh dẫn em lên đồi mơ...
vẽ vào mắt em bầu trời xanh ngan ngát.
Cánh diều no gió quẫy đùa
em rạng rỡ tim xuân.
Sao nỡ bỏ em một mình ?
giữa đồi cao bạt gió.
Trò chơi ú tìm ...
em lạc anh giữa cơn mơ.
Dòng đời và thơ
vô vàn điều nghịch lý.
Em bối rối tập lãng quên đời
chỉ nhớ mỗi anh thôi.
Nắm áo anh
còn nguyên thời con gái.
Giữ lại những ước mơ
tưởng đã tan chảy tự bao giờ.
Tìm lại hồn anh xưa
những vần thơ ngọc ngà em còn nuối.
Ai biểu anh đa tình ?
cho tim em lặng thinh.
Ai biểu anh không là trời cao,
mà tay em với hoài chẳng tới.
Ai biểu hồn anh cứ phơi phới...
Xuân tàn, xuân nữa...vẫn đầu tiên.
Mưa phố núi
TRONG NẮNG_ TRONG GIÓ
Hãy là những chiếc lá mùa thu
Bay lả tả nơi cuối con đường nhỏ
Hãy là những cụm tuyết bềnh bồng...
Nhốt mùa đông vào trong nổi nhớ.
Hãy cứ là anh thôi , để em mơ không tới.
Giấc mơ đời vụng dại níu mùa xuân.
Hãy là con nắng trong , nắng ươm thêm mộng.
Hãy là chùm phượng hồng giữ mãi nắng tinh khôi
Hãy cứ đùa vui để lá me vờn tóc rối ,
Hãy cứ dỗi hờn để anh dỗ dành em.
Hãy cứ ngập ngừng giữ lại trên môi , Anh !
Để mùa hè chẳng vội... cầm không gian... lờ lững.
Chiều lạc gió , con nắng chiều bỡ ngỡ...
Tà áo ai phất phới cánh bướm say.
Hồn ngất ngây tìm trong chiều trở gió...
Có một người mơ mãi một vòng tay.
Mưa phố núi
DÂNG HIẾN
Chiếc lá khô rụng giữa đời tàn úa
Để mùa thu chạy trốn mùa đông .
Em làm duyên hay núp trong tà áo
Cơn gió chiều vụng thổi rách áo em .
Như chiếc áo hồn em mong manh lắm ,
Nét yêu kiều chỉ có ở trong thơ .
Bước vào đời sao em cứ dại khờ
Nên thích núp sau bóng anh to lớn .
Nếu là gió anh hãy là gió cả ,
Thổi dùm em tan đám mây mù
Giữ cho em khung trời thanh vắng
Nhốt mùa đông che bớt âm u ...
Làm cơn gió anh sẽ cho đi hết ,
Bởi tình bền màu dâng hiến , Anh ơi !
Mưa phố núi
ĐẦU TIÊN
Không phải người tình
chưa thổ lộ lời yêu
Anh chẳng phải người
thèm khát nụ hôn tìm thơm bờ môi mọng.
Chưa nắm tay em một lần
chưa từng...những đụng chạm ngu ngơ.
Giữa chúng ta là thơ
là những giấc mơ đẫm màu huyền thoại.
Vì thế anh ơi, lời yêu em không thể nói !
anh chẳng phải người mở cửa trái tim em.
Anh cho em cái nhìn đầu tiên
còn nguyên hương lúa chín,
đêm trăng hạ huyền
cao dao mẹ đong đưa.
Anh dẫn em lên đồi mơ...
vẽ vào mắt em bầu trời xanh ngan ngát.
Cánh diều no gió quẫy đùa
em rạng rỡ tim xuân.
Sao nỡ bỏ em một mình ?
giữa đồi cao bạt gió.
Trò chơi ú tìm ...
em lạc anh giữa cơn mơ.
Dòng đời và thơ
vô vàn điều nghịch lý.
Em bối rối tập lãng quên đời
chỉ nhớ mỗi anh thôi.
Nắm áo anh
còn nguyên thời con gái.
Giữ lại những ước mơ
tưởng đã tan chảy tự bao giờ.
Tìm lại hồn anh xưa
những vần thơ ngọc ngà em còn nuối.
Ai biểu anh đa tình ?
cho tim em lặng thinh.
Ai biểu anh không là trời cao,
mà tay em với hoài chẳng tới.
Ai biểu hồn anh cứ phơi phới...
Xuân tàn, xuân nữa...vẫn đầu tiên.
Mưa phố núi
0 Comment: