Mùa thu rồi sẽ qua- Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Mùa
thu rồi sẽ qua
Còn đó chăng ? lời hẹn với mùa thu.
Hay trôi mất rồi, sau những cơn mưa tầm tã.
Em đi về đâu, giữa buổi chiều vội vã
Để lại mình ta, con đường vắng…lá rụng đầy.
Có còn không ? những hò hẹn sum vầy
Để gió cuốn, niềm tin vuột mất.
Ta lặng thầm với nỗi niềm chồng chất.
Nghe tận cõi lòng... u uất, bão giông.
Ta còn biết tin ai ? giữa một đám đông.
Kẻ dối gian cùng những người sai hẹn.
Tất cả lời yêu thương, điều không nguyên vẹn.
Thì biết tìm đâu ? câu hẹn ước thề.
Hay trôi mất rồi, sau những cơn mưa tầm tã.
Em đi về đâu, giữa buổi chiều vội vã
Để lại mình ta, con đường vắng…lá rụng đầy.
Có còn không ? những hò hẹn sum vầy
Để gió cuốn, niềm tin vuột mất.
Ta lặng thầm với nỗi niềm chồng chất.
Nghe tận cõi lòng... u uất, bão giông.
Ta còn biết tin ai ? giữa một đám đông.
Kẻ dối gian cùng những người sai hẹn.
Tất cả lời yêu thương, điều không nguyên vẹn.
Thì biết tìm đâu ? câu hẹn ước thề.
Trên những nẻo đường, ngày hai buổi đi về
Đôi chân mỏi... não nề vụn vỡ.
Lời nào ngày xưa, sao Em nỡ ?
Để mình ta, trăn trở giữa mông mênh
Ngôn ngữ mùa thu, giờ đã không tên.
Khúc cuối cùng, lênh đênh giữa dòng đời... không êm ả.
Ừ thì thôi ! chẳng còn gì để trả.
Những buồn vui ta thả đi hoang.
Trở về ngày xưa, của những bước lang thang.
Cố quên những trái ngang, miền tình gian dối.
Tất cả những con đường rồi sẽ về một lối.
Mùa thu sẽ qua, khi ai chẳng giữ câu thề.
-Thụy Du-
Đôi chân mỏi... não nề vụn vỡ.
Lời nào ngày xưa, sao Em nỡ ?
Để mình ta, trăn trở giữa mông mênh
Ngôn ngữ mùa thu, giờ đã không tên.
Khúc cuối cùng, lênh đênh giữa dòng đời... không êm ả.
Ừ thì thôi ! chẳng còn gì để trả.
Những buồn vui ta thả đi hoang.
Trở về ngày xưa, của những bước lang thang.
Cố quên những trái ngang, miền tình gian dối.
Tất cả những con đường rồi sẽ về một lối.
Mùa thu sẽ qua, khi ai chẳng giữ câu thề.
-Thụy Du-
0 Comment: