Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Những bài thơ được đề tặng- Phan Lan Hương

NHỮNG BÀI THƠ ĐƯỢC ĐỀ TẶNG
                                                                            - Phan Lan Hương-

Nghệ sỹ ngâm thơ Lan Hương, BTV đài PTTH Gia Lai
       Đã lâu lắm rồi, cách nay hơn 30 năm (1982), khi ấy Pleiku còn hoang sơ với những con đường đầy cây xanh với dốc cao bụi đỏ. Khi ấy chỉ có Phát thanh thôi chứ chưa có Đài Truyền hình như bây giờ. Trong một đêm thơ được tổ chức tại hội trường Đài Phát thanh với sự tham dự của đông đảo khách mời và người yêu thơ trong thành phố. Lúc bấy giờ Lan Hương là một trong những nghệ sĩ diễn ngâm trong chương trình. Một bất ngờ, sáng hôm sau Lan Hương nhận được bài thơ có tựa đề “Bông hoa Tây nguyên” với lời đề tặng hết sức chân tình, đến nay Lan Hương vẫn còn nhớ. Chỉ tiếc rằng tác giả không đề tên cũng không đề địa chỉ.

       Có thể đã qua từng ấy năm không chắc gì người ta còn nhớ đến bài thơ của mình viết, và cũng không chắc gì còn nhớ đến tên người mình đề tặng khi xưa, nhưng hôm nay Lan Hương cứ ghi lại đây, biết đâu trong một dịp tình cờ nào đó sẽ có dịp tác giả kịp nhận ra, phải không?



BÔNG HOA TÂY NGUYÊN
                                               Tặng Lan Hương

Hoa Dạ Lan HươngEm có biết quê hương anh ngoài ấy
Mùa này có Dạ Lan Hương
Hoa nở về đêm hương dịu lạ thường
Những cánh hoa phơi từng chùm trắng muốt
Như cô gái đang thầm thì mơ ước
Dạ Lan Hương kiều diễm trong đêm
Rời quê hương anh đến tây nguyên
Ép một cánh hoa trên đường công tác
Vào mùa này tây nguyên khô xác
Làm gì có Dạ Lan Hương?

Kỳ diệu thay, đâu phải chuyện thiên đường
Dạ Lan Hương trong này cũng có
Anh đến gặp hoa trên đồi lộng gió
Thông reo, nắng rỡn quanh mình
Khi anh nhìn vào những cánh hoa xinh
Màu áo hồng tươi càng hồng thêm nữa,
Kỹ niệm đầu của phút giây chan chứa
Của buổi đầu là thế đó em ơi!

Hãy cho anh nghe trọn một đời
Tiếng thơ ngâm trong căn phòng nhỏ bé,
Ơi tiếng thơ cứ ngân lên nhè nhẹ
Mượt mà như sông nước quê hương
Tiếng thơ ngâm cao vút trường sơn,
Dẫn anh đi qua nhiều vùng đất mới
Tiếng thơ ngâm gọi chiều gặp tối
Nối nhịp cầu qua những dòng sông
Tiếng thơ ngâm náo nức trong lòng
Em là bài thơ cho anh viết đó
Là Dạ Lan Hương gởi vào trong gió,
Hương của thơ hay sắc của thơ
Đưa con người vào những ước mơ
Thức dậy tình yêu cuộc sống.

Bông hoa ép trắng ngần trong sách mỏng
Đã lâu rồi anh chưa mở ra xem
Có phải vì anh đã có em
Hoa Dạ Lan Hương trên đồi lộng gió,
Hoa Dạ Lan Hương của cuộc đời anh đó
Hoa trong này, bông hoa của TÂY NGUYÊN

                          (???)
 hoa dạ hương lan

          Còn đây là bài thơ của một người bạn đã viết tặng LH khi nghe tin LH từ giã phố núi Pleiku để về với đồng bằng biển xanh năm 1983.


BÀI THƠ TIỄN EM

Dẫu biết trước ngàn ngày giờ xa cách
Giữa lúc này sao càng thấy bâng khuâng
Ngổn ngang muôn ý nghĩ trong lòng
Tiễn em đi bằng vần thơ viết vội...

Anh không gọi em bằng tên
mà gọi em là tiếng nói
Nở giữa vầng trăng sương đọng ngọt ngào
Gọi em là tiếng hát bay cao
Là tiếng của quê hương đầm ấm.
Con chim hót giữa trời mây xanh thắm
Đã thành tơ vương vấn lòng người

Em về nhớ lắm em ơi,
Tặng thơ mà dạ bồi hồi xôn xao.
Nhớ từng giọng nói ngọt ngào,
Hoa Lan đã ướp Hương vào tim anh.


           Quang Hải (1983)

   hoa dạ hương lan
     Còn đây là bài thơ của một bạn yêu thơ khác:


Hạnh phúc giản đơn
                     (Tặng chị LH đài PTTH Gialai)

Giọng chị ngân như suối mùa thu
Tôi nhớ về lời mẹ hát ru,
Đọng lại vành nôi cả thời tấm bé
Nghe chị ca lòng tôi thấy trẻ
Duyên thơ sâu lắng tình người.
Đời lính nhọc nhằn bổng trở nên vui,
Cho tôi suy tư nỗi lòng trăn trở.
Tiền định người ta phải đâu là khổ,
Với một đời binh nghiệp như tôi
Hạnh phúc là gì? chẳng phải xa xôi
Nghe chị ca cũng là hạnh phúc./.


         Đinh Thường (1993)



COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian