DẠ LAN XƯA...? - Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Chầm chậm lại thời gian ơi
Để ta kịp nhận ra Người
Đoá Dạ Lan Hương ngày ấy
Cái ngày xưa ta tìm thấy
Nơi phố cao biết mấy tình
Bài thơ ngâm với ảo hình
Sao mà chùng chình đến vậy
Ai đã từng đánh thức dậy ?
Trên đồi lộng gió thật xa
Ai trang đài dáng kiêu sa ?
Hoa phơi từng chùm trắng muốt
Cái lạnh Tây nguyên giá buốt
Vẳng lời ngâm, xuyên suốt hồn
Để ngày xa dạ bồn chồn
Chưa kịp thốt hồn bịn rịn
Như một vòng quay giả định
Là tiếng thơ tịnh lối về
Đã xa nhau mấy thu hề ?
Vẫn còn phút giây chan chứa
Hoa Dạ Lan Hương…ngày hứa
Hương của thơ, sắc của thơ
Nhẹ như tơ trời đan mơ
Lơ thơ thời gian Ai đợi?
Thuy Du
Để ta kịp nhận ra Người
Đoá Dạ Lan Hương ngày ấy
Cái ngày xưa ta tìm thấy
Nơi phố cao biết mấy tình
Bài thơ ngâm với ảo hình
Sao mà chùng chình đến vậy
Ai đã từng đánh thức dậy ?
Trên đồi lộng gió thật xa
Ai trang đài dáng kiêu sa ?
Hoa phơi từng chùm trắng muốt
Cái lạnh Tây nguyên giá buốt
Vẳng lời ngâm, xuyên suốt hồn
Để ngày xa dạ bồn chồn
Chưa kịp thốt hồn bịn rịn
Như một vòng quay giả định
Là tiếng thơ tịnh lối về
Đã xa nhau mấy thu hề ?
Vẫn còn phút giây chan chứa
Hoa Dạ Lan Hương…ngày hứa
Hương của thơ, sắc của thơ
Nhẹ như tơ trời đan mơ
Lơ thơ thời gian Ai đợi?
Thuy Du
0 Comment: