Phố nhỏ buồn cũng bỏ tôi đi - Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Phố nhỏ buồn cũng bỏ tôi đi
Chiếc lá cuối cùng rơi
để lại thân cây trơ trụi
Em …người cuối cùng bỏ tôi đi
Mắt tôi như vương hạt bụi nhoà
Mùa thu có còn đó những thật thà ?
Mà sao nghe se lạnh hoà màu sương sớm
Thu bỏ ra đi…
Em bỏ tôi đi…
Phố nhỏ buồn cũng bỏ đi
Trời chớm đông, cánh chim cũng bay đi tìm bạn
Ở một góc hồn vô hạn
Còn nữa không Em ? ánh mắt rạng nhìn.
Có phải đèn khuya hắt hiu để ta chưa kịp nhìn
Nỗi đau hữu hình hiện diện
Thôi thì nếu đời không còn cái thiện
Thì níu làm gì ? chút ẩn hiện mùa thu
Nghe làm gì ? để lại phiền ưu
Nên xin Em…để mình tôi về thiên thu ngõ vắng
Thu đi…đông về
Sáng nay trời không chút nắng
Cái lạnh ùa về, nghe đắng bờ môi
Có phải như vậy là lẻ loi ?
Con thuyền trôi, độc hành vô hướng
Thụy Du
để lại thân cây trơ trụi
Em …người cuối cùng bỏ tôi đi
Mắt tôi như vương hạt bụi nhoà
Mùa thu có còn đó những thật thà ?
Mà sao nghe se lạnh hoà màu sương sớm
Thu bỏ ra đi…
Em bỏ tôi đi…
Phố nhỏ buồn cũng bỏ đi
Trời chớm đông, cánh chim cũng bay đi tìm bạn
Ở một góc hồn vô hạn
Còn nữa không Em ? ánh mắt rạng nhìn.
Có phải đèn khuya hắt hiu để ta chưa kịp nhìn
Nỗi đau hữu hình hiện diện
Thôi thì nếu đời không còn cái thiện
Thì níu làm gì ? chút ẩn hiện mùa thu
Nghe làm gì ? để lại phiền ưu
Nên xin Em…để mình tôi về thiên thu ngõ vắng
Thu đi…đông về
Sáng nay trời không chút nắng
Cái lạnh ùa về, nghe đắng bờ môi
Có phải như vậy là lẻ loi ?
Con thuyền trôi, độc hành vô hướng
Thụy Du
0 Comment: