Tiếng chuông lòng- thơ Phan Bá Trình, diễn ngâm Lan Hương & Ngô Đình Long
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TIẾNG CHUÔNG LÒNG
(thơ Phan Bá Trình, diễn ngâm Lan Hương & Ngô Đình Long)
Mái chùa cong vút tiếng chuông
Người đi lẻ bóng trăng suông cuối trời
Ngập ngừng chẳng nói nên lời
Nâu sồng ai để một đời không em
Rớt lòng khản tiếng kinh đêm
Mà sâu thăm thẳm nõi niềm riêng tư
Em đi vỡ vụn tiếng cười
Gánh đời để lại cho người đa mang
Biết là tình đã sang trang
Mà bao thương nhớ lỡ làng rêu phong
Người đi nhẹ bước nhớ mong
Người còn ở lại thong dong sao đành
Thôi về dỗ tiếng ru lành
Cho cơn mộng cũ vỡ thành tình xa
Một thời em mặc áo hoa
Giờ sao đổi áo cà sa hởi người
Hương hoa dậy sắc bên đời
Bơ vơ nhuộm trắng góc trời không em
Chuông lòng vọng tiếng thâu đêm
Có rơi về phía chân thềm năm nao...
Người đi lẻ bóng trăng suông cuối trời
Ngập ngừng chẳng nói nên lời
Nâu sồng ai để một đời không em
Rớt lòng khản tiếng kinh đêm
Mà sâu thăm thẳm nõi niềm riêng tư
Em đi vỡ vụn tiếng cười
Gánh đời để lại cho người đa mang
Biết là tình đã sang trang
Mà bao thương nhớ lỡ làng rêu phong
Người đi nhẹ bước nhớ mong
Người còn ở lại thong dong sao đành
Thôi về dỗ tiếng ru lành
Cho cơn mộng cũ vỡ thành tình xa
Một thời em mặc áo hoa
Giờ sao đổi áo cà sa hởi người
Hương hoa dậy sắc bên đời
Bơ vơ nhuộm trắng góc trời không em
Chuông lòng vọng tiếng thâu đêm
Có rơi về phía chân thềm năm nao...
Cám ơn PLH, cám ơn NBL Một sớm mai thức dậy được nghe tiếng ngâm thơ ngọt ngào của hai bạn Trên đời này không có gì thú vị bằng À! cám ơn chủ bút PN & BB
ReplyDeletemô phật
ReplyDelete