Góc nghiêng- Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Góc nghiêng
Vốn dĩ cuộc người là trần trụi xô nghiêng
Em biết thế mà…
sao cứ mày mò lên dốc ?
Nào phải ta…
cứ cam chịu nỗi thấp hèn ?
Nhưng dốc thì nghiêng, không làm ta đứng vững
Cái xô lệch, vẹo xiêu luôn là những…
hàm lập trình vô số nghiệm âm, dương
Vì thế van Em !
…đừng vương
với những góc nghiêng… không thẳng
Cũng đừng tin ngụ ngôn văng vẳng
bới nó là gió, là dông
cuồn cuộn thanh âm.
mà Em thì cần tìm cho mình một bóng râm
còn anh…
một gã câm trong lặng lẽ
Vốn dĩ cuộc người là trần trụi xô nghiêng
Em biết thế mà…
sao cứ mày mò lên dốc ?
Nào phải ta…
cứ cam chịu nỗi thấp hèn ?
Nhưng dốc thì nghiêng, không làm ta đứng vững
Cái xô lệch, vẹo xiêu luôn là những…
hàm lập trình vô số nghiệm âm, dương
Vì thế van Em !
…đừng vương
với những góc nghiêng… không thẳng
Cũng đừng tin ngụ ngôn văng vẳng
bới nó là gió, là dông
cuồn cuộn thanh âm.
mà Em thì cần tìm cho mình một bóng râm
còn anh…
một gã câm trong lặng lẽ
Phải rồi … thời gian tự thân là buồn tẻ
giữa trắng và đen lý lẽ cùn mằn
cứ mặc đi để vũ trụ xoay vầng
Ta cần gì ? với vần cùng điệu
Sẽ chẳng có gì đâu để gọi là điều kỳ diệu
Thì tạc làm gì Em ?
với ngọng nghịu lời ru
Hãy cứ để trí nhớ muội ngu
Ngủ quên trong thiên thu đồng ấu
Có gì là xấu…Em ?
Cái nhỏ nhoi
đôi lúc được xem là cứu cánh
cho ta bay lánh những muộn phiền
Ở một góc cõi thiền
Ngôn từ sẽ đưa Em về miền…yên tịnh
Thụy Du
giữa trắng và đen lý lẽ cùn mằn
cứ mặc đi để vũ trụ xoay vầng
Ta cần gì ? với vần cùng điệu
Sẽ chẳng có gì đâu để gọi là điều kỳ diệu
Thì tạc làm gì Em ?
với ngọng nghịu lời ru
Hãy cứ để trí nhớ muội ngu
Ngủ quên trong thiên thu đồng ấu
Có gì là xấu…Em ?
Cái nhỏ nhoi
đôi lúc được xem là cứu cánh
cho ta bay lánh những muộn phiền
Ở một góc cõi thiền
Ngôn từ sẽ đưa Em về miền…yên tịnh
Thụy Du
0 Comment: