THẾ LÀ...- Văn Châu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
THẾ LÀ..
Tôi lơ ngơ đứng giữa đời
Trượt chân quỵ ngã- đánh rơi..cuộc tình.
Thế là ..em đi thật
Chiều cao nguyên lạnh lùng
Mình anh ngồi đếm mộng
Giọt lệ buồn rưng rưng.
Nghe bờ tim rướm máu
Viết câu thơ tạ từ
Xưa buông lời mật ngọt
Để bây giờ tương tư.
Thế là..em đi thật
Trời vẫn xanh lối về
Nắng vờn theo vạt áo
Gió đùa bay lá me.
Tôi lơ ngơ đứng giữa đời
Trượt chân quỵ ngã- đánh rơi..cuộc tình.
Thế là ..em đi thật
Chiều cao nguyên lạnh lùng
Mình anh ngồi đếm mộng
Giọt lệ buồn rưng rưng.
Nghe bờ tim rướm máu
Viết câu thơ tạ từ
Xưa buông lời mật ngọt
Để bây giờ tương tư.
Thế là..em đi thật
Trời vẫn xanh lối về
Nắng vờn theo vạt áo
Gió đùa bay lá me.
Nhiều khi buồn quá đỗi
Anh mơ làm bóng chim
Chất sầu trên cánh mỏi
Rong chơi bớt ưu phiền.
Thế là..em đi thật
Giờ- biết tìm nơi đâu?
Đời trôi như định số
Tựa nước xuôi qua cầu...
Văn Châu
Anh mơ làm bóng chim
Chất sầu trên cánh mỏi
Rong chơi bớt ưu phiền.
Thế là..em đi thật
Giờ- biết tìm nơi đâu?
Đời trôi như định số
Tựa nước xuôi qua cầu...
Văn Châu
0 Comment: