Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Chùm thơ Khúc trăng khuya- xướng họa ( nhiều tác giả)

Chùm thơ Khúc trăng khuya
                                          (xướng họa- nhiều tác giả)


I. BÀI XƯỚNG:

KHÚC TRĂNG KHUYA

Đêm vàng tĩnh lặng bóng thuyền mơ
Dát bạc vầng trăng đậu bến chờ
Thương Cuội vung roi trâu đã xổng
Sầu Đa rụng lá đợi câu thơ
Nhạt phèo gió bới bờ Ngân lạnh
Nhói buốt đêm suông chốn dặm mờ
Tiếc nỗi cuộc tình ve vuốt nhức
Ngồi chi trên đó dáng ngu ngơ?!...
         Nguyễn Trọng Liên
Khúc trăng khuya

II.CÁC BÀI HỌA:  


ĐỘC ẨM TRĂNG

Một mình một rượu với trăng mơ
Một bóng người xưa vẫn đợi chờ
Đây chén ly bôi ngày tiễn biệt
kìa vầng trăng khuyết thuở ngây thơ
rượu cay còn ấm hồn thu thảo
thi hứng lần theo dấu bụi mờ
Đã biết tri âm rồi cách trở
Còn say chi để tiếng ngu ngơ !
?
         NhụyGialai (NPV )



DUYÊN BẤT CẬP

Bồng bềnh mây bạc đẹp như mơ
Ngắm chiếc thuyền trăng dáng hẹn chờ
Đa rớt lá sầu, dời bản gốc
Hằng ôm thỏ ngọc, dợi hồn thơ
Sông Ngân trâu xổng, chân in dấu
Bến Nguyệt Cuội ngồi, lệ thấm mờ
Trời định se duyên, duyên bất cập
Tình suông nên chịu cảnh lơ ngơ

              Trúc Tâm



SÔNG LẠNH:

Sông vàng lấp lánh ánh trăng mơ,
Thấp thoáng thuyền ai đỗ bến chờ.
Độc chuyến hành trình về bãi đậu,
Đơn tình ngắm cảnh viết câu thơ.
Sóng xô nước cuốn, trời hiu lạnh
Đêm phủ sương sa, bóng mịt mờ.
Chén rượu Hồ Đào giờ đã cạn,
Ngẩng đầu, ngắm nguyệt dáng ngơ ngơ ...!!!

                 Viet Hung Le



BẾN MƠ

Ơn Trời còn lại một vầng mơ
Gửi gắm tương tư những đợi chờ
Khi khuyết, khi tròn hai mặt Nguyệt
Lúc vui, lúc lặng cũng câu thơ
Dù cho cuội đá lam nham tối
Vẫn đẹp cung son huyền bí mờ
Tâm thức tìm về khi tuyệt vọng
Một bờ chung thủy khó lòng ngơ.


                    22-3-14
                 Lung Linh.


GIẤC MƠ CHỜ ĐỢI

Sống mãi ôm tròn một giấc mơ
Ngóng trông mòn mỏi lại mong chờ
Thuyên kia đâu chở hồn ân ái
Bến nọ còn ôm dạ thẩn thơ
Nghĩ tiếc tình vàng rơi suối lạnh
Để hoài giấc ngọc giỡn trăng mờ
Người ta đãng trí quên đường mộng
Đành để lòng ai những ngẩn ngơ

                Quế Hằng



CÕI MỘNG

Gió chở hồn ta tới bến mơ
Trăng như dát bạc nỗi mong chờ
Trâu Vàng nhớ Cuội lòng ngao ngán
Ngọc Thỏ thương Hằng dạ thẩn thơ.
Một dải Ngân giang trôi lững thững
Đôi bờ Ô Thước họa lờ mờ
Đường về cực lạc nào đâu thấy
Cõi mộng bây giờ luống ngẩn ngơ.

          Thái Xuân Nguyên



Mơ ngày về
                (Cảm tác từ “Khúc trăng khuya” của NTL)

Ngỡ bóng ai về trong giấc mơ
Chiều tàn lặng lẽ ngóng mong chờ
Lữ khách độc hành muôn dặm nẻo
Cô phòng chiếc bóng lạc hồn thơ
Đêm thâu sương lạnh còn thao thức
Ngày mới đơm bông khoảnh khắc mờ
Đường trần dong ruỗi còn xuôi ngược
Mơ một ngày mai đến ngẩn ngơ

          Thiên Thu ( 4/2014)

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian