Bài kệ thứ 3- Văn Châu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Bài kệ thứ 3
Khép trang thơ lại là vừa
Về thôi kẻo muộn, gặp mưa ướt đời!
Trái tim đã nát nhàu rồi
Tấc lòng đã cũ- cạn lời nồng say...
Người giờ- như hạt sương bay
Tôi đưa tay hứng rơi đầy buồng tim.
Tình giờ- tăm cá, bóng chim
Dặn lòng đừng nhớ, mà quên sao đành!
Tôi giờ- sầu mộng trăm năm
Bao đêm thức trắng, lòng trăn trở buồn.
...
Đời mênh mông lắm, vô thường...
Trang thơ này- nguyện cúng dường nhân gian!
Văn Châu
0 Comment: