Mùa hạ ở Sài-gòn- Huy Uyên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Mùa hạ ở Sài-gòn
Lời ca đêm theo trăng tròn khuyết
mấy độ lòng cháy nhịp tơ vương
ở lại với người đôi mắt
sầu theo chi sắc chiều dạ-lan-hương .
Trong cơn mưa mùa hạ em về
khúc xanh xao sao buồn quá đổi
biết rằng tình là giấc mơ trôi
đứng cuối phố
bước ai xao-xuyến mãi .
Lời ca đêm theo trăng tròn khuyết
mấy độ lòng cháy nhịp tơ vương
ở lại với người đôi mắt
sầu theo chi sắc chiều dạ-lan-hương .
Trong cơn mưa mùa hạ em về
khúc xanh xao sao buồn quá đổi
biết rằng tình là giấc mơ trôi
đứng cuối phố
bước ai xao-xuyến mãi .
Có lạnh đêm khuya quán vắng bỏ tình cho năm tháng lỡ làng
ly rượu chờ ai mà cay đắng
không-hết-chiều-đi mùa hạ theo sang .
Đóa trà-mi ngủ đêm bồi-hồi
nhà bên sông hắt hiu cửa sổ
những ngày xưa chưa kịp
đau đớn bên người
quắt quay nỗi nhớ .
Mùa hạ Sài-gòn vội qua đêm nay
sân ga không tàu về im vắng
gợi nhớ dĩ vãng buồn sương mây
bỏ lại nghĩa-trang
đìu-hiu nỡ hoài chi
loài hoa dại trắng .
Bên kia sông thương ai mà thả gió
mênh mang nhớ người
em bước hoài lầm-lũi
hơn một lần về khâm liệm tình tôi .
Thôi em một trời lá đổ
Sài-gòn, em và mùa hạ về
Pennsyl có nhớ ...
Huy Uyên
sân ga không tàu về im vắng
gợi nhớ dĩ vãng buồn sương mây
bỏ lại nghĩa-trang
đìu-hiu nỡ hoài chi
loài hoa dại trắng .
Bên kia sông thương ai mà thả gió
mênh mang nhớ người
em bước hoài lầm-lũi
hơn một lần về khâm liệm tình tôi .
Thôi em một trời lá đổ
Sài-gòn, em và mùa hạ về
Pennsyl có nhớ ...
Huy Uyên
0 Comment: