Chùm thơ Mùa Hạ- Huy Uyên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CHÙM THƠ MÙA HẠ
Huy Uyên
-----------------------------------------------
Huy Uyên
-----------------------------------------------
Tây Bắc
đem tim ai treo vách núi
hoa ban nở đỏ hai bên đường xưa
hoang vắng rồi từ dạo ấy
sợi chỉ mong manh tơ vắt ngang trời.
Tháng năm phơi trắng màu hoa
hương đâu rồi ngọt ngào đời lá
xanh chiều đi qua
sắc trời, mây trôi về trăm ngã .
Sắc hoa hạ về ngủ trên vai áo
ngược trời xuân đi ngực em đập nhấp nhô
lung linh lạc phiêu từ thuở
ánh mắt ai lúng-liếng trông theo .
Theo em về hái nụ hoa mong manh
má xuân còn đỏ thời con gái
buồn chi em khi nụ hôn dỡ dang
cố-nhân đâu rồi
đi hoài mãi .
đem tim ai treo vách núi
hoa ban nở đỏ hai bên đường xưa
hoang vắng rồi từ dạo ấy
sợi chỉ mong manh tơ vắt ngang trời.
Tháng năm phơi trắng màu hoa
hương đâu rồi ngọt ngào đời lá
xanh chiều đi qua
sắc trời, mây trôi về trăm ngã .
Sắc hoa hạ về ngủ trên vai áo
ngược trời xuân đi ngực em đập nhấp nhô
lung linh lạc phiêu từ thuở
ánh mắt ai lúng-liếng trông theo .
Theo em về hái nụ hoa mong manh
má xuân còn đỏ thời con gái
buồn chi em khi nụ hôn dỡ dang
cố-nhân đâu rồi
đi hoài mãi .
Hà-nội quán
Quán vắng ly cà-phê ngậm hoài
bóng hình một người đi ngoài phố
sương vây kín trời
ký-ức trôi theo nỗi nhớ .
Căn trên môi nụ hôn cay đắng
xát muối xé lòng cháy con tim
chợ chiều nay khách vắng
ngồi bên em nỗi buồn lặng im .
Bao lâu rồi Hà-nội đợi người về
phố mắt người héo hắt
vòng tay ôm ngày xưa
quàng lạnh vây ai ký-ức .
Hà-nội mây theo tà áo cưới
em đứng chờ ai một mình
chiều đi ai còn trông núi
mắt đỏ hoe nhớ hoài tình-nhân .
Hà-nội ai quay lại chiều qua
hững-hờ bước ngập ngừng
ga đêm trống vắng
những giỏ đầy đóa cúc-họa-mi
thôi con đường xa xưa hết người đưa tiễn .
Mưa chợt về và mây Hà-nội
đi bên nhau tay cầm
loanh quanh đâu rồi tiếng gọi
thương nhớ người mãi bước xa xăm .
Quán vắng ly cà-phê ngậm hoài
bóng hình một người đi ngoài phố
sương vây kín trời
ký-ức trôi theo nỗi nhớ .
Căn trên môi nụ hôn cay đắng
xát muối xé lòng cháy con tim
chợ chiều nay khách vắng
ngồi bên em nỗi buồn lặng im .
Bao lâu rồi Hà-nội đợi người về
phố mắt người héo hắt
vòng tay ôm ngày xưa
quàng lạnh vây ai ký-ức .
Hà-nội mây theo tà áo cưới
em đứng chờ ai một mình
chiều đi ai còn trông núi
mắt đỏ hoe nhớ hoài tình-nhân .
Hà-nội ai quay lại chiều qua
hững-hờ bước ngập ngừng
ga đêm trống vắng
những giỏ đầy đóa cúc-họa-mi
thôi con đường xa xưa hết người đưa tiễn .
Mưa chợt về và mây Hà-nội
đi bên nhau tay cầm
loanh quanh đâu rồi tiếng gọi
thương nhớ người mãi bước xa xăm .
Hạ Măng-đen
Kon Plong có kịp quay về
những cánh rừng già cao vời vợi
những bước chân hoang-sơ
những đồi sim tím phủ
Con đường mòn xưa còn đó
bên dòng thác ai tắm cùng chiều
biển hồ mênh-mông sóng vỗ
giọng người văng vẵng khúc đang yêu .
Lung Rpoong, Ly Leng, Jori
những mùa hè sắc hoa rực rỡ
ngày xưa em nói với tôi điều gì
đêm bập bùng nhà rông bếp lửa .
Môi em nhắp rượu cần cháy đỏ
ngã theo người giấc mơ hạ-yêu
Măng-đen cồng-chiêng và điệu múa
ở lại bên em níu khách đừng về .
Chiều nghiêng Dray Nur
em trần truồng tắm
đêm ngồi lại quán cà-phê
sương bãng lãng sắc trời màu trắng .
Ơi Măng-đen xanh màu nắng gió
em đi phố theo bước cùng ai
bạc lòng quanh em đất bazan đỏ
núi cao sông dài .
Măng-đen mây chiều se lạnh
nắng vội vàng đi
bến nước hạ về cô-quạnh
ngủ vội trong tim người .
Dakbla trọn đời đợi chờ
thương ai mà nước xuôi nguồn lên núi
hạ lòng ai xin ở lại chớ về
lên đồi mà nghe tim thở
người ơi !.. .
HUY UYÊN
Kon Plong có kịp quay về
những cánh rừng già cao vời vợi
những bước chân hoang-sơ
những đồi sim tím phủ
Con đường mòn xưa còn đó
bên dòng thác ai tắm cùng chiều
biển hồ mênh-mông sóng vỗ
giọng người văng vẵng khúc đang yêu .
Lung Rpoong, Ly Leng, Jori
những mùa hè sắc hoa rực rỡ
ngày xưa em nói với tôi điều gì
đêm bập bùng nhà rông bếp lửa .
Môi em nhắp rượu cần cháy đỏ
ngã theo người giấc mơ hạ-yêu
Măng-đen cồng-chiêng và điệu múa
ở lại bên em níu khách đừng về .
Chiều nghiêng Dray Nur
em trần truồng tắm
đêm ngồi lại quán cà-phê
sương bãng lãng sắc trời màu trắng .
Ơi Măng-đen xanh màu nắng gió
em đi phố theo bước cùng ai
bạc lòng quanh em đất bazan đỏ
núi cao sông dài .
Măng-đen mây chiều se lạnh
nắng vội vàng đi
bến nước hạ về cô-quạnh
ngủ vội trong tim người .
Dakbla trọn đời đợi chờ
thương ai mà nước xuôi nguồn lên núi
hạ lòng ai xin ở lại chớ về
lên đồi mà nghe tim thở
người ơi !.. .
HUY UYÊN
0 Comment: