Một chuyến đi- Thanh Quang
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Một chuyến đi.
So thời gian không cùng không tận
Kiếp nhân sinh nào có nghĩa chi
Mấy mươi năm thoắt đã đi
Đi trong tiếc rẻ những gì chung quanh
Nghĩa vợ chồng thương yêu tha thiết
Tình cháu con sum họp vầy đông
Bạn bè bằng hửu díu dan
Doanh cơ sự nghiệp còn đang dỡ chừng
Tuy chưa biết nơi mình sẽ đến
Chỉ mơ hồ suy đoán mông lung
Chốn kia hư ảo lạ lùng
Lẻ loi phiêu bạt chẳng cùng được ai
So thời gian không cùng không tận
Kiếp nhân sinh nào có nghĩa chi
Mấy mươi năm thoắt đã đi
Đi trong tiếc rẻ những gì chung quanh
Nghĩa vợ chồng thương yêu tha thiết
Tình cháu con sum họp vầy đông
Bạn bè bằng hửu díu dan
Doanh cơ sự nghiệp còn đang dỡ chừng
Tuy chưa biết nơi mình sẽ đến
Chỉ mơ hồ suy đoán mông lung
Chốn kia hư ảo lạ lùng
Lẻ loi phiêu bạt chẳng cùng được ai
Cô đơn lắm hãi hùng ghê sợ
Cuộc hành trình bất tận lê thê
Chuyến đi không có trở về
Người quen dẩu gặp chẳng hề biết nhau
Chỉ rỏ vậy, biết bao nhiêu đó
Vì ai đi trở lại bao giờ !
Chân trời góc biển bơ vơ
Biết người đi trước có chờ kẻ sau
Nhưng hình như mặc dù mất hết
Vẫn còn nguyên hành lý nặng mang
Đó là những việc đã làm
Nói năng, nghĩ, giận, mê, ham.. ở đời
Cũng gọi nghiệp do mình tạo tác
Quyết định nghèo no đói hèn sang
Chết non, sống thọ vững vàng
Khi sang đời khác trên đàng ta đi
Người hiểu biết thà dư hơn thiếu
Vậy phải nên cần sống an vui
Bớt sân, si, biết đủ, thôi
Biết chừng đâu đó... những lời không ngoa !
Thanh Quang
Vẫn còn nguyên hành lý nặng mang
Đó là những việc đã làm
Nói năng, nghĩ, giận, mê, ham.. ở đời
Cũng gọi nghiệp do mình tạo tác
Quyết định nghèo no đói hèn sang
Chết non, sống thọ vững vàng
Khi sang đời khác trên đàng ta đi
Người hiểu biết thà dư hơn thiếu
Vậy phải nên cần sống an vui
Bớt sân, si, biết đủ, thôi
Biết chừng đâu đó... những lời không ngoa !
Thanh Quang
0 Comment: