Người tu sĩ buồn& Giấc mơ hoang- Thanh Quang
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Người tu sĩ buồn
Gió chiều thổi lạnh bên song
Niệm kinh sao vẫn nghe lòng nặng thêm
Thôi thì không niệm còn hơn
Ngủ đi một giấc cho buồn tiêu tan
Nửa đêm thức giấc mơ màng
Mơ hồ vẫn ngỡ còn đàng thế gian
Sắc không bỏ lại bên đàng
Thoáng qua chơt thấy chưa tan tình đời..
Rồi sầu nhân thế lại vơi
Bến mơ lại thấy cảnh đời giả, không
Chiều xưa đếm lá bên song
Chiều nay nhặt lá nghe lòng lãng quên.
Thanh Quang
Gió chiều thổi lạnh bên song
Niệm kinh sao vẫn nghe lòng nặng thêm
Thôi thì không niệm còn hơn
Ngủ đi một giấc cho buồn tiêu tan
Nửa đêm thức giấc mơ màng
Mơ hồ vẫn ngỡ còn đàng thế gian
Sắc không bỏ lại bên đàng
Thoáng qua chơt thấy chưa tan tình đời..
Rồi sầu nhân thế lại vơi
Bến mơ lại thấy cảnh đời giả, không
Chiều xưa đếm lá bên song
Chiều nay nhặt lá nghe lòng lãng quên.
Thanh Quang
Giấc mơ hoang
“Hải âu sống giữa biển khơi “..
Ta tìm biển cả trong đời bể dâu
Ung dung tự tại, u sầu..
Cũng trên chổ thấy, nào đâu đỗi dời
Sắc không không sắc là nôi
Cũng không cũng sắc cũng đời phù du
Từ trong mộng ảo thiên thu
Tĩnh ra đâu thấy sương mù mờ giăng
Sá gì một miền cát hoang
Cô đơn quạnh quẻ lang thang giữa đời
Mộng mị thôi, mộng mị thôi...
Thanh Quang
0 Comment: