Tự khúc- Văn Châu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TỰ KHÚC
Chợt nghe mưa nắng quanh đời
Đêm, ta vẫn mộng gặp người: “ Diễm xưa!”.
Chợt nghe trời đã sang mùa
Chút heo may lạnh đủ vừa nhớ nhung.
Chợt nghe gió bão qua lòng
Loay hoay với cuộc trầm luân- thật buồn!
Chợt nghe nhớ một con đường
Bướm; hoa vàng..thuở ta thường đợi nhau.
Chợt nghe tim đã nát nhàu
Thơ ta… là những phiến sầu không tên.
Chợt nghe sương rớt ngoài hiên...
Văn Châu
Đêm, ta vẫn mộng gặp người: “ Diễm xưa!”.
Chợt nghe trời đã sang mùa
Chút heo may lạnh đủ vừa nhớ nhung.
Chợt nghe gió bão qua lòng
Loay hoay với cuộc trầm luân- thật buồn!
Chợt nghe nhớ một con đường
Bướm; hoa vàng..thuở ta thường đợi nhau.
Chợt nghe tim đã nát nhàu
Thơ ta… là những phiến sầu không tên.
Chợt nghe sương rớt ngoài hiên...
Văn Châu
0 Comment: