Bài thơ tháng bảy- Văn Châu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BÀI THƠ THÁNG BẢY
Tháng bảy về rồi đó- Em yêu! Nơi đây trời xuống thấp, mưa nhiều.. Người đi về cõi trời xa ấy, bỏ lại mình anh phố quạnh hiu.
Giờ, có ai đâu nữa hẹn hò? Đêm nằm gác lạnh, dáng co ro. Tưởng tiếc duyên đầu, phai mộng cũ- Lòng anh: bến vắng nhớ mong đò!
Tháng bảy về rồi- Em có hay? Mưa Ngâu thấm lạnh; ướt vai gầy. Đàn chim sáo nhỏ qua thành phố, cũng chợt buồn hiu với cỏ cây...
Đôi khi anh có ghé qua trường, sân đầy rêu phủ- Chạnh lòng thương! Đâu nữa? Gió đùa bay vạt áo, theo nhau bước nhỏ, bướm hoa vờn...
Tháng bảy- Bài thơ của biệt ly. Người xa xôi quá- chốn kinh kỳ! Mây có lạc về qua xứ ấy- giùm anh, nhắn hộ chút tình si!.
Ở tận cuối trời- Em biết không? Đêm nay thất tịch có cầu vồng. Tiên giới hẹn tìm nhau hạnh ngộ, trắng trời mưa ướt bến sông Ngân...
Phố núi, mùa mưa Ngâu
Văn Châu
Văn Châu
0 Comment: