Chiến tranh đã đi qua- Minh Triết
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CHIẾN TRANH ĐÃ ĐI QUA
Mẹ xa nhà con về với ngoại
Thay mẹ cha nuôi lớn từng ngày
Tuổi ấu thơ hồn nhiên chạy nhảy
Ngoại lưng còng vất vả sớm hôm
Mẹ biết mình còn nhiều thiếu sót
Nhưng số phận, đời đầy sóng gió
Mẹ âm thầm bương chải ngày qua
Lặng lẽ mỗi tuần về thăm trẻ
Tuổi thơ tôi chỉ hiểu lờ mờ
Mẹ tảo tần quá nhiều gian khổ
Nơi quê nhà vui cùng lũ bé
Trong tình thương đùm bọc cậu dì
Lúc đến trường tôi về với nội
Cụ Đồ nuôi hai trẻ dại khờ
Cuộc sống đạm bạc- nghề thầy thuốc
Cơm không no thiếu thốn mọi bề
Mẹ biết thế- với lòng hối tiếc
Thường góp phần chung sức cùng ông
Bỗng miền quê ngập tràn khói lửa
Ba cháu ông mỗi ngã mỗi phương
Thời gian thấm thoát qua nhanh quá
Mẹ lòm khòm tóc bạc nhiều hơn
Chiều tựa cửa chờ tôi thăm hỏi
Đau đáu lòng một thuở xa xưa
Không! Thưa mẹ xin đừng than trách
Bỡi chiến tranh không xót...một ai!!!
Minh Triết PK
0 Comment: