Chiều quê tôi- Thanh Quang
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Chiều quê tôi
Tôi nhớ mãi một miền quê hẻo lánh
Chiều Hạ về nung nấu mái tranh quê
Bầy trẻ con chân đất chạy trên đê
Tay nắm chặt cuộn dây diều căng gió
Đồng rạ khô những con trâu đây đó
Tìm cỏ xanh lại đến rạ rơm khô
Xa đây kia lác đác những ngôi mồ
Như yên ngủ đến muôn ngàn vạn thuở..
Tiếng chim gáy rúc trong hàng cây xóm
Rồi im mau và chiều xuống cũng mau
Hàng cây xanh trở màu tối thẩm xanh
Đôi cò trắng vội bay nhanh tìm tổ
Chiều quê tôi những buổi chiều êm ả
Nét hiền hòa chẳng đượm chút xa hoa
Nhưng tình quê hương tha thiết đậm đà
Vẫn nhớ mãi trong tôi hoài năm tháng
Thanh Quang.
Những hình ảnh quê nhà hiện lên rất mượt mà, sâu lắng trong từng câu thơ của tác giả.... Ôi ! Nhớ quê quá!... Nhớ hàng dừa, nhớ bờ cát và bờ biển dài những lúc chiều buông...
ReplyDeleteQuê ơi! Sóng biển mỗi ngày
Đã ru ước vọng tình đầy thuở nao
Giờ đây nắng đã nghiêng chao
Thầm bao nỗi nhớ nói sao cho vừa
Đêm về rả rích tiếng mưa
Lao xao cùng gió đan lùa qua song!...
Người yêu quê.. ruộng mênh mông
ReplyDeleteNgười yêu quê.. sóng xa không thấy bờ
Chiều nay mây trắng hững hờ
Nghe hoàng hôn xuống.. thẩn thờ trong tôi !..
Cám ơn bạn @ Hoàng Dao đã ghé thăm và tăng một bài thơ tình quê hương mang đầy nỗi nhớ
Thanh Quang