Mùa không tên- Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MÙA KHÔNG TÊN
Trong bốn mùa, còn có một khộng tên
Mùa hò hẹn, ghi dòng lưu bút
Bịn rịn, bâng khuâng giây phút
Lưu luyến xa trường, xa bạn, bút nghiên
Có cô bạn gái, để lại trong tôi nỗi niềm riêng
Những điều thiêng liêng chưa kịp nói
Và cứ thề mỗi chiều, mỗi tối
Mong sớm hạ qua ta nối lại ánh nhìn
Giờ tiếng ve ran như khúc nhạc chùng chình
Năm cuối cùng, tình chưa kịp ngỏ
Nhìn nhau ánh mắt màu hoe đỏ
Nỗi buồn xưa vẫn hằn rõ hồng tâm
Thụy Du
Trong bốn mùa, còn có một khộng tên
Mùa hò hẹn, ghi dòng lưu bút
Bịn rịn, bâng khuâng giây phút
Lưu luyến xa trường, xa bạn, bút nghiên
Có cô bạn gái, để lại trong tôi nỗi niềm riêng
Những điều thiêng liêng chưa kịp nói
Và cứ thề mỗi chiều, mỗi tối
Mong sớm hạ qua ta nối lại ánh nhìn
Giờ tiếng ve ran như khúc nhạc chùng chình
Năm cuối cùng, tình chưa kịp ngỏ
Nhìn nhau ánh mắt màu hoe đỏ
Nỗi buồn xưa vẫn hằn rõ hồng tâm
Thụy Du
0 Comment: