Còn nhớ & Cho xin- Thanh Quang
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CÒN NHỚ
Người đi nhớ kẻ không đi
Nhưng thôi còn biết nói gì với nhau
Chiều nay mây trắng về đâu.
Mây hoàng hôn tím trên đầu ngổn ngang
Giã từ như buổi sang ngang
Để ai đứng lại bên đàng ngẩn ngơ..
Người đi buốt lạnh hồn thơ
Người không đi thoáng bơ vơ giữa đời
Một chiều mây trắng ngừng trôi
Một còn đây nữa mảnh đời phong ba
Cuộc tình nào chẳng bay xa !
Mùa hoa phượng vĩ trổ hoa hôm nào
Ngày đi, năm tháng qua mau...
Thanh Quang
Nhưng thôi còn biết nói gì với nhau
Chiều nay mây trắng về đâu.
Mây hoàng hôn tím trên đầu ngổn ngang
Giã từ như buổi sang ngang
Để ai đứng lại bên đàng ngẩn ngơ..
Người đi buốt lạnh hồn thơ
Người không đi thoáng bơ vơ giữa đời
Một chiều mây trắng ngừng trôi
Một còn đây nữa mảnh đời phong ba
Cuộc tình nào chẳng bay xa !
Mùa hoa phượng vĩ trổ hoa hôm nào
Ngày đi, năm tháng qua mau...
Thanh Quang
Cho Xin
Suốt đời tôi chẳng xin ai
Vì lòng tự trọng luôn đầy trong tôi
Để rồi tôi chỉ là tôi
Chỉ mình tôi đứng giữa đời bơ vơ
Tình yêu là một bài thơ
Không xin mà vẫn mong chờ người cho
Thế mà ai cũng ngỡ cho
Cho gì mà lại người ta cho mình
Cho từ giọng nói cái nhìn
Long lanh ánh mắt dáng hình dễ thương
Cho gì đến cả con đường
Dấu chân em.. kỷ niệm buồn ngàn sau
Cho gì ngơ ngẫn ngẫn ngơ
Xét trong tâm có "Nàng thơ" trong lòng...
Thanh Quang
0 Comment: