Mình tôi- Văn Châu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MÌNH TÔI
Mình tôi- lặng lẽ nơi này
Xòe tay đếm nốt một ngày nữa qua.
Rong chơi giữa cõi ta bà
Đôi khi chẳng nhớ cửa nhà nơi đâu.
Mình tôi- ngồi tiếc mộng đầu
Trăm năm lỗi hẹn- chân cầu nước xuôi
Viết câu thơ luống ngậm ngùi
Đời như mây nổi ít vui; buồn nhiều.
Mình tôi- quán cóc liêu xiêu
Uống say để nhớ, đìu hiu nổi lòng.
- Người là chiếc lá diêu bông
Tôi đi tìm khắp đầu sông cuối nguồn.
Mình tôi- giữa cõi vô thường
Mãi còn vương vấn mùi hương phấn người.
Chiều nay dạo bước lên đồi
Ôm đàn ngồi hát mấy lời vô ngôn.
Mình tôi- lặng ngắm hoàng hôn...
Văn Châu
0 Comment: