Quê hương tuổi thơ- Ngô Quang Diệp
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
QUÊ HƯƠNG TUỔI THƠ
Trưa nắng gắt chang chang cồn cát
Vòm trời cao lác đác áng mây trôi
Miền quê hương Điện Ngọc xa xôi
Trong ký ức của một thời hoa đỏ
Tuổi thơ tôi- cậu học trò bé nhỏ
Sáng đến trường chiều cắp rỗ lên nương
Mót khoai hái quả cuộc sống đời thường
Xuân ấm áp- đông về heo may lạnh
Tuổi thơ xưa một quãng đời bất hạnh
Gia đình nghèo hai bữa chỉ ngô khoai
Buổi lên trường quần áo cũng lôi thôi
Tấm quần đùi áo cánh tay nhàu nát
Trưa nắng gắt chang chang cồn cát
Vòm trời cao lác đác áng mây trôi
Miền quê hương Điện Ngọc xa xôi
Trong ký ức của một thời hoa đỏ
Tuổi thơ tôi- cậu học trò bé nhỏ
Sáng đến trường chiều cắp rỗ lên nương
Mót khoai hái quả cuộc sống đời thường
Xuân ấm áp- đông về heo may lạnh
Tuổi thơ xưa một quãng đời bất hạnh
Gia đình nghèo hai bữa chỉ ngô khoai
Buổi lên trường quần áo cũng lôi thôi
Tấm quần đùi áo cánh tay nhàu nát
Suốt bốn mùa quanh quẩn chỉ nhiêu thôi
Một năm trôi qua ngày Tết đến rồi
Đâu dễ có tấm quần manh áo mới !
Chợ Tết chiều quê tôi thầm mong đợi
Mẹ mua cho đôi dép nhựa xanh xanh
Ôi!... đẹp quá mẹ ơi đôi dép mới!
Thỏa ước mơ sau bao ngày mong đợi
Ba ngày xuân chạy nhảy khắp xóm làng
Khoe đôi dép giấu mùa xuân trong đó
Gói niềm vui vô hạn tuổi thơ ngây
Một năm trôi qua ngày Tết đến rồi
Đâu dễ có tấm quần manh áo mới !
Chợ Tết chiều quê tôi thầm mong đợi
Mẹ mua cho đôi dép nhựa xanh xanh
Ôi!... đẹp quá mẹ ơi đôi dép mới!
Thỏa ước mơ sau bao ngày mong đợi
Ba ngày xuân chạy nhảy khắp xóm làng
Khoe đôi dép giấu mùa xuân trong đó
Gói niềm vui vô hạn tuổi thơ ngây
Ấu thơ đi qua kỷ niệm tràn đầy
Ngày khôn lớn vẫn nỗi lòng ray rứt
Thương quê mình những tháng năm cơ cực
Đám dân nghèo- khổ cực chẳng buông tha!
Mảnh quê hương không màu mỡ phù sa
Cát cháy bỏng khô cằn như hoang mạc
Mảnh ruộng con,năm ba chân gàu tát
Lúa ươm đòng,ruộng khát những giọt mưa
Người quê tôi đâu quản ngại sớm trưa
Nắng dãi mưa dầu vẫn vui cày cuốc
Mùa hạn đi qua mưa về bão lụt
Khúc ruột miền trung sùi sụt héo hon
Ngày khôn lớn vẫn nỗi lòng ray rứt
Thương quê mình những tháng năm cơ cực
Đám dân nghèo- khổ cực chẳng buông tha!
Mảnh quê hương không màu mỡ phù sa
Cát cháy bỏng khô cằn như hoang mạc
Mảnh ruộng con,năm ba chân gàu tát
Lúa ươm đòng,ruộng khát những giọt mưa
Người quê tôi đâu quản ngại sớm trưa
Nắng dãi mưa dầu vẫn vui cày cuốc
Mùa hạn đi qua mưa về bão lụt
Khúc ruột miền trung sùi sụt héo hon
Bão lũ đi qua chẳng thứ gì còn
Của cải hoa màu cuốn theo dòng nước
Tan cơn bão ngó sau nhìn trước
Nước vây quanh nhà cửa đứng chênh vênh
Thảm cảnh quê hương miền khổ hạnh không tên
Ập lên đầu đám chân bùn tay lấm
Người quê tôi cả một đời nắng lậm
Gói nhọc nhằn vạt áo đẫm mồ hôi
Điện Ngọc yêu thương trong ký ức xa xôi
Ghi dấu ấn thời tuổi thơ gian khổ
Ngô Quang Diệp
Của cải hoa màu cuốn theo dòng nước
Tan cơn bão ngó sau nhìn trước
Nước vây quanh nhà cửa đứng chênh vênh
Thảm cảnh quê hương miền khổ hạnh không tên
Ập lên đầu đám chân bùn tay lấm
Người quê tôi cả một đời nắng lậm
Gói nhọc nhằn vạt áo đẫm mồ hôi
Điện Ngọc yêu thương trong ký ức xa xôi
Ghi dấu ấn thời tuổi thơ gian khổ
Ngô Quang Diệp
0 Comment: