Bài kệ thứ tư- Văn Châu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BÀI KỆ THỨ TƯ
Đành thôi khép mộng bên trời
Dừng chân lãng tử, ôm đời ngồi say
Giã từ lời gọi chân mây
Mình tôi- chiếc bóng loay hoay giữa đời.
Thì xin trả hết cho Người
Bao mê đắm cũ- một thời cuồng si
So đàn hát khúc từ ly
Xem như mình chẳng nợ gì đời nhau...
Tạ lòng... hẹn lại kiếp sau
Về nghe lệ đã ướt nhàu gối xưa
Văn Châu
Dừng chân lãng tử, ôm đời ngồi say
Giã từ lời gọi chân mây
Mình tôi- chiếc bóng loay hoay giữa đời.
Thì xin trả hết cho Người
Bao mê đắm cũ- một thời cuồng si
So đàn hát khúc từ ly
Xem như mình chẳng nợ gì đời nhau...
Tạ lòng... hẹn lại kiếp sau
Về nghe lệ đã ướt nhàu gối xưa
Văn Châu
Tho anh rat buon hoa voi dieu nhac sau lang ...Cam on tac gia
ReplyDeleteThơ hay !
ReplyDelete