Ngày tháng ở Tam-Kỳ- Huy Uyên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NGÀY THÁNG Ở TAM KỲ
Kể từ thuở em làm con chim nhỏ
chiều An-Tân mỏi đôi cánh chim bay
ơi phố chợ nghèo bỗng không mà có
bóng ai đi trông buồn thế từng ngày .
Em lên xe về căn-cứ Chu-Lai
để mình tôi ngậm ngùi ở lại
nơi đó có bàn tay ai đưa vẫy
để xót đau theo tháng rộng ngày dài
Em con sáo đời ai đã bay
đường Trần-cao-Vân mắt buồn gió núi
để từ đó tôi đi về thui thủi
để từ đó đêm về tôi mãi say .
Kể từ thuở em làm con chim nhỏ
chiều An-Tân mỏi đôi cánh chim bay
ơi phố chợ nghèo bỗng không mà có
bóng ai đi trông buồn thế từng ngày .
Em lên xe về căn-cứ Chu-Lai
để mình tôi ngậm ngùi ở lại
nơi đó có bàn tay ai đưa vẫy
để xót đau theo tháng rộng ngày dài
Em con sáo đời ai đã bay
đường Trần-cao-Vân mắt buồn gió núi
để từ đó tôi đi về thui thủi
để từ đó đêm về tôi mãi say .
Ngày ai đi mà bỏ lại Tam-Kỳ
nơi rất xa em nào có nhớ tới
nhớ Tam-Kỳ phố xá buồn hiu
nhớ người yêu xưa xa từ độ .
Đường Tam-Kỳ vài ngọn đèn tắt đỏ
khúc quanh co mấy nhịp đường trần
để tôi buồn mà đứng giữa ngã năm
mắt rưng rưng nhìn bóng mình chao gió .
Mấy mươi năm ôm theo hoài nỗi nhớ
quạnh quẻ xưa bàng bạc hiên chiều
em đi rồi tôi mãi cuộc liêu xiêu
treo tim lên cột đèn chờ đợi .
Huy-Uyên
nơi rất xa em nào có nhớ tới
nhớ Tam-Kỳ phố xá buồn hiu
nhớ người yêu xưa xa từ độ .
Đường Tam-Kỳ vài ngọn đèn tắt đỏ
khúc quanh co mấy nhịp đường trần
để tôi buồn mà đứng giữa ngã năm
mắt rưng rưng nhìn bóng mình chao gió .
Mấy mươi năm ôm theo hoài nỗi nhớ
quạnh quẻ xưa bàng bạc hiên chiều
em đi rồi tôi mãi cuộc liêu xiêu
treo tim lên cột đèn chờ đợi .
Huy-Uyên
0 Comment: