Dẫu là...đợi giấc chiêm bao- Văn Châu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
DẪU LÀ...
ĐỢI GIẤC CHIÊM BAO!
Em đi- mình anh ở lại
Hàng me rũ bóng sân trường
Câu thơ một thời...xa ngái
- một thời để nhớ; để thương!
Em đi- mùa đông vừa tới
Vầng trăng hào thạch thưở nào
Đôi khi nhủ lòng gắng đợi
- dẫu là...đợi giấc chiêm bao!
Em đi- đàn xưa lạnh phím
Thương đời lắm bão mưa sa
- Còn ai để mà tri kỷ?
Đêm ngồi: ta, đối diện ta!
Em đi- đành thôi, giã biệt
Xem như mây khói về trời.
Ta- làm con chim viễn xứ,
chợt buồn vỗ cánh...trùng khơi!
Văn Châu
ĐỢI GIẤC CHIÊM BAO!
Em đi- mình anh ở lại
Hàng me rũ bóng sân trường
Câu thơ một thời...xa ngái
- một thời để nhớ; để thương!
Em đi- mùa đông vừa tới
Vầng trăng hào thạch thưở nào
Đôi khi nhủ lòng gắng đợi
- dẫu là...đợi giấc chiêm bao!
Em đi- đàn xưa lạnh phím
Thương đời lắm bão mưa sa
- Còn ai để mà tri kỷ?
Đêm ngồi: ta, đối diện ta!
Em đi- đành thôi, giã biệt
Xem như mây khói về trời.
Ta- làm con chim viễn xứ,
chợt buồn vỗ cánh...trùng khơi!
Văn Châu
kỷ niệm về một thời đã xa,gợi nhớ buồn man mác ,hay lắm!
ReplyDelete