Bài kệ thứ năm- Văn Châu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BÀI KỆ THỨ NĂM
Dốc bình uống cạn chiều nayXử thế nhược đại mộng
Hồ lao vi kỳ sinh?
Sở dĩ chung nhật tuý
Đồi nhiên ngoạ tiền doanh (*)
Ngồi ôm mặt khóc, buồn quay quắt lòng.
Chén đầy để nhớ cố nhân,
Chén vơi để thấy đời không như là...
Gõ đàn hát khúc cuồng ca
Nghe như có giọt lệ nhòa, mặn môi.
Chợt thương thân phận con người
Tựa như mây gió giữa trời mù sa.
Chiều nay nhắp chén quan hà
Còn ai đâu nữa để mà tri âm?
Ta với người cách núi sông
Có bao giờ nhớ ta không- hỡi Người?
Văn Châu
---------------------------------------------------
(*): Thơ Lý Bạch, dịch nghĩa:
Cuộc đời như giấc mộng
Nhọc thân xác làm gì?
Nên suốt ngày say khướt
Nằm trước hiên ngủ khì...
0 Comment: