Thương nhớ vô bờ Một đóa phù dung (Phần 3)- Văn Châu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
THƯƠNG NHỚ VÔ BỜ- MỘT ĐÓA PHÙ DUNG
VÌ TA ĐÃ CHÁN NHAU . . .
( bài trần tình thứ năm )
Tay trăn trối : dấu chỉ mờ vô nghĩa
những ngón hờ luồn lạch nắm gian manh
sóng vô tình sông trôi về một phía
nước bạc giòng - em chỉ muốn xa anh
Mắt trăn trối : góc thừa vuông da thịt
mảnh tâm hồn cửa sổ mở sau lưng
chiều không đáy ngày vơi đi một ít
đêm nửa chừng nguyệt khuyết bóng mông lung
Vì ta đã chán nhau từ trong ấy
chán ra ngoài tràn qua mắt qua tay
nên những bữa cơm chiều nào cũng vậy
trả cho no no ơn tháng tình ngày
Môi trăn chối : những vòng tròn vọng phụ
nụ hôn cong che rướn gáy lọc lừa
son phấn mới nhưng nồng nàn vẫn cũ
giấc ngủ vờ thừa thãi gối chăn khuya
Tóc trăn trối : rối ren rừng oan nghiệt
lối ngôi mòn về nhánh rẽ xa xăm
em lược trâm vẫn tím vàng da diết
mà gương mờ buồn bã hết trăm năm
Vì ta đã chán nhau từ chỗ ấy . . .
chán xuống chân chán qua ngực lên đầu
nên những cơn say đêm nào cũng vậy
ta ngật ngừ cấu xé trả thù nhau
Thơ trăn trối : mỗi linh hồn một tội
mỗi cuộc tình một luyện ngục đời sau
-nguyethao231007-
SAIGÒN - LY CAFÊ MÙA ĐÔNG
Saigòn không có núi
trước mặt chỉ thấy người
Saigòn không có trời
Trên vai toàn cao ốc
Em đi tìm eo dốc
em đi tìm khe đèo
nhớ dáng nằm cong queo
nhớ tấm lưng thô mộc
Trả ơn người cốc rượu
Em nợ tách caphê
đón chuyến xe đêm về
uống buổi chiều thất thểu
Saigòn không có mùa
chỉ bốn màu tóc nhuộm
Saigòn không còn bướm
chỉ những con chim bông
Ly cafê mùa đông
Saigòn không chút lạnh
Khi chẳng thèm hơi ấm
Là đã chán tình nguời
Như caphê lắm mùi
như con đường cứ hỏi
như giòng sông cứ chối
em lại lắc đầu thôi...
***
(Thi tuyển Nguyệt Thảo Phần 3)
TỪ BÀI THƠ NGỔN NGANG
Người trong vỡ đổ
ngổn ngang
ta ngoài sự cuộc
buồn hoang mạc buồn
Người
bình minh hết vẫn còn
chút hoàng hôn lại với hồn hoang nhau
Người
vết thương để vết đau
ta
không vết sẹo
thì đâu vết hằn ??
Người
ngày tháng dựng thành năm
ta
thiên niên một
chỗ nằm huỷ vong
Tình người
cuối biển đầu sông
ta yêu vô vị
sống
không thật thà
Ngổn ngang người giữa bao la
ta trơ trọi
bãi tha ma : đời mình
--nguyetthao161007--
Người trong vỡ đổ
ngổn ngang
ta ngoài sự cuộc
buồn hoang mạc buồn
Người
bình minh hết vẫn còn
chút hoàng hôn lại với hồn hoang nhau
Người
vết thương để vết đau
ta
không vết sẹo
thì đâu vết hằn ??
Người
ngày tháng dựng thành năm
ta
thiên niên một
chỗ nằm huỷ vong
Tình người
cuối biển đầu sông
ta yêu vô vị
sống
không thật thà
Ngổn ngang người giữa bao la
ta trơ trọi
bãi tha ma : đời mình
--nguyetthao161007--
VÌ TA ĐÃ CHÁN NHAU . . .
( bài trần tình thứ năm )
Tay trăn trối : dấu chỉ mờ vô nghĩa
những ngón hờ luồn lạch nắm gian manh
sóng vô tình sông trôi về một phía
nước bạc giòng - em chỉ muốn xa anh
Mắt trăn trối : góc thừa vuông da thịt
mảnh tâm hồn cửa sổ mở sau lưng
chiều không đáy ngày vơi đi một ít
đêm nửa chừng nguyệt khuyết bóng mông lung
Vì ta đã chán nhau từ trong ấy
chán ra ngoài tràn qua mắt qua tay
nên những bữa cơm chiều nào cũng vậy
trả cho no no ơn tháng tình ngày
Môi trăn chối : những vòng tròn vọng phụ
nụ hôn cong che rướn gáy lọc lừa
son phấn mới nhưng nồng nàn vẫn cũ
giấc ngủ vờ thừa thãi gối chăn khuya
Tóc trăn trối : rối ren rừng oan nghiệt
lối ngôi mòn về nhánh rẽ xa xăm
em lược trâm vẫn tím vàng da diết
mà gương mờ buồn bã hết trăm năm
Vì ta đã chán nhau từ chỗ ấy . . .
chán xuống chân chán qua ngực lên đầu
nên những cơn say đêm nào cũng vậy
ta ngật ngừ cấu xé trả thù nhau
Thơ trăn trối : mỗi linh hồn một tội
mỗi cuộc tình một luyện ngục đời sau
-nguyethao231007-
CŨNG MỘT NỬA !
nửa em và một nửa anh
ghép đi ghép lại hoá thành
nửa nhau
nửa này hỏi nửa kia đâu
thừa mong ngóng lại bù đau đớn vào
nửa anh là nửa ngọt ngào
yến vi nửa chén hồng đào nửa ly
ghép vào
nửa ở nửa đi
chia ra
anh nửa từ bi mang về
Nửa em là nửa u mê
miếng tình chân cũng
nửa quê
nửa thành
lòng vàng
môi đỏ
mắt xanh
trái tim cũng nửa
nửa anh
nửa chồng
bây giờ ? ? ?
một nửa nằm không ! ! !
-nguyetthao271007-
nửa em và một nửa anh
ghép đi ghép lại hoá thành
nửa nhau
nửa này hỏi nửa kia đâu
thừa mong ngóng lại bù đau đớn vào
nửa anh là nửa ngọt ngào
yến vi nửa chén hồng đào nửa ly
ghép vào
nửa ở nửa đi
chia ra
anh nửa từ bi mang về
Nửa em là nửa u mê
miếng tình chân cũng
nửa quê
nửa thành
lòng vàng
môi đỏ
mắt xanh
trái tim cũng nửa
nửa anh
nửa chồng
bây giờ ? ? ?
một nửa nằm không ! ! !
-nguyetthao271007-
HƯƠNG THẢO LINH LAN
(Đồng Dao Cho Tóc 1)
Mỗi ngày mỗi tối
một núi trầm hương
người trồng trên gối
người thổi quanh giường
một giòng rũ rượi
một ngọn kiêu sa
từng sợi tóc rối
thành nhánh phong ba ....
*
Mỗi đời mỗi giấc
người ngủ nồng nàn
tôi bò quanh đất
tìm cội Linh Lan
thấy mùi hưong Cỏ
giữa bụi tóc người
ai vùi trong đó
lọ thịt xương tôi
***
(Đồng Dao Cho Tóc 1)
Mỗi ngày mỗi tối
một núi trầm hương
người trồng trên gối
người thổi quanh giường
một giòng rũ rượi
một ngọn kiêu sa
từng sợi tóc rối
thành nhánh phong ba ....
*
Mỗi đời mỗi giấc
người ngủ nồng nàn
tôi bò quanh đất
tìm cội Linh Lan
thấy mùi hưong Cỏ
giữa bụi tóc người
ai vùi trong đó
lọ thịt xương tôi
***
TÓC EM NGUỒN CỘI
(Đồng Dao Cho Tóc 2)
Giờ ta đã ngủ
tóc phủ chân giường
nối giấc vô thường
vào đêm diệu vợi
trăm năm tình tội
mật ứa hương tràn
người đến muộn màng
hoa tàn một đóa
Nửa giường tóc xõa
vắt phủ ngang người
là vệt nứt đời
phân đôi phần phận
lưng chừng vô tận
lả bãi phong ba
tìm cỏ tìm hoa
tìm ra nguồn cội
***
(Đồng Dao Cho Tóc 2)
Giờ ta đã ngủ
tóc phủ chân giường
nối giấc vô thường
vào đêm diệu vợi
trăm năm tình tội
mật ứa hương tràn
người đến muộn màng
hoa tàn một đóa
Nửa giường tóc xõa
vắt phủ ngang người
là vệt nứt đời
phân đôi phần phận
lưng chừng vô tận
lả bãi phong ba
tìm cỏ tìm hoa
tìm ra nguồn cội
***
CON DỐC BÊN ĐỜI
Con dốc nào mỏi mệt
con dốc nào quanh co
anh chừng nào mới biết ?
em dại đến bao giờ ?
Iưng chừng con dốc đợi
chênh chao cốc rượu đời
em như người khách cuối
say tỉnh cũng buồn thôi
Lưng chừng con dốc ngả
thương ai - gánh xuân thì
nửa đời căn bếp lạ
chờ muộn bữa cơm khê
Lưng chừng con dốc mãi
dắt díu thêm nợ nần
cả ngàn NHAU góp lại
vẫn thiếu MÌNH trăm năm
Anh chất buồn chất nhọc
em leo nhớ leo sầu
nối nhau một con dốc
cách nhau một đời nhau
Leo chừng nào mới hết ?
yêu cho đến bao giờ ?
con dốc đời mỏi mệt !
con dốc tình quanh co !
***
Con dốc nào mỏi mệt
con dốc nào quanh co
anh chừng nào mới biết ?
em dại đến bao giờ ?
Iưng chừng con dốc đợi
chênh chao cốc rượu đời
em như người khách cuối
say tỉnh cũng buồn thôi
Lưng chừng con dốc ngả
thương ai - gánh xuân thì
nửa đời căn bếp lạ
chờ muộn bữa cơm khê
Lưng chừng con dốc mãi
dắt díu thêm nợ nần
cả ngàn NHAU góp lại
vẫn thiếu MÌNH trăm năm
Anh chất buồn chất nhọc
em leo nhớ leo sầu
nối nhau một con dốc
cách nhau một đời nhau
Leo chừng nào mới hết ?
yêu cho đến bao giờ ?
con dốc đời mỏi mệt !
con dốc tình quanh co !
***
XA XÔI MÙA THU
Sẽ chẳng còn mùa thu nào nữa cả
tình cũng sơn khê biền biệt rồi
người đâu đó vui giữa đời quen lạ
lòng chưa cần vong bạc đã thiu ôi
Sẽ chẳng còn chiếc lá vàng nào hết
gốc hồn tôi
rờn rợn úa
khô
rừng
bước xăm xa
nghĩ ngày về tận tuyệt
biết có người còn lệ nhỏ rưng rưng
Sẽ chẳng còn một mùa thu nào nữa
bởi
khắp đất trời
ai cũng ngàn thu
chỉ một nụ Linh Lan vừa nở giữa
tôi với người
ôi một đoá phù du !
***
Sẽ chẳng còn mùa thu nào nữa cả
tình cũng sơn khê biền biệt rồi
người đâu đó vui giữa đời quen lạ
lòng chưa cần vong bạc đã thiu ôi
Sẽ chẳng còn chiếc lá vàng nào hết
gốc hồn tôi
rờn rợn úa
khô
rừng
bước xăm xa
nghĩ ngày về tận tuyệt
biết có người còn lệ nhỏ rưng rưng
Sẽ chẳng còn một mùa thu nào nữa
bởi
khắp đất trời
ai cũng ngàn thu
chỉ một nụ Linh Lan vừa nở giữa
tôi với người
ôi một đoá phù du !
***
ĐỂ DÀNH LẠI CHIA NHAU
Chẳng bão dông mà cũng đời chia biệt
chia đôi nhau
chia trời đất
chia mùa
chia tháng tám những phần ngày da diết
chia bây giờ
chia giữa vạch : nay xưa
trên lưng anh một núi buồn cao thượng
nhếch môi cười khinh bạc đến bao lâu
hay ngửa mặt
che lệ đừng nhỏ xuống ?!
những lắc đầu chia mỏng loãng cơn đau
Chẳng dối gian mà cũng lòng ly biệt
mảnh hoàng tâm em quăng bỏ mang về ?
ngày tháng lăn giữa hai bờ hoang huyệt
phấn son này nhan sắc lại xa kia
Đừng ngoái lại mắt môi mà cạm bẫy
đỏ xanh rồi cũng đất bụi mai sau
trăm con sông trôi vẫn về biển ấy
hỏi còn gì ta dành lại chia nhau !?
***
Chẳng bão dông mà cũng đời chia biệt
chia đôi nhau
chia trời đất
chia mùa
chia tháng tám những phần ngày da diết
chia bây giờ
chia giữa vạch : nay xưa
trên lưng anh một núi buồn cao thượng
nhếch môi cười khinh bạc đến bao lâu
hay ngửa mặt
che lệ đừng nhỏ xuống ?!
những lắc đầu chia mỏng loãng cơn đau
Chẳng dối gian mà cũng lòng ly biệt
mảnh hoàng tâm em quăng bỏ mang về ?
ngày tháng lăn giữa hai bờ hoang huyệt
phấn son này nhan sắc lại xa kia
Đừng ngoái lại mắt môi mà cạm bẫy
đỏ xanh rồi cũng đất bụi mai sau
trăm con sông trôi vẫn về biển ấy
hỏi còn gì ta dành lại chia nhau !?
***
NGƯỜI VỀ TRONG BÓNG TÀN THU
Có ai trong bếp mà nhóm lửa !
một ánh tàn quang chớp tắt mau
người về thêm chút âm u nữa
tối nào hơn bóng tối đời nhau
Có ai trong bếp mà nhóm lửa !!!
gắp mảnh vụn hồn trong đám tro
người về khơi chút xa xăm nữa
thổi gió qua tay nhúm bụi mờ
Có ai trong bêp mà nhóm lửa !!!
củi ẩm lòng trơ những khúc xưa
người về đem chút tan hoang nữa
dọn bữa cơm khuya vỡ chén thừa
Có ai trong bếp mà nhóm lửa !!!
cửa khép mành thâu đêm hỗn mang ?!
người về tóc nhánh phân bua giữa
nủa mái hoàng hôn sắp rụng tàn
Người về tia mắt gươm dao sắc
giết cả tình nhau trong áo quan
-nguyetthao071107-
Có ai trong bếp mà nhóm lửa !
một ánh tàn quang chớp tắt mau
người về thêm chút âm u nữa
tối nào hơn bóng tối đời nhau
Có ai trong bếp mà nhóm lửa !!!
gắp mảnh vụn hồn trong đám tro
người về khơi chút xa xăm nữa
thổi gió qua tay nhúm bụi mờ
Có ai trong bêp mà nhóm lửa !!!
củi ẩm lòng trơ những khúc xưa
người về đem chút tan hoang nữa
dọn bữa cơm khuya vỡ chén thừa
Có ai trong bếp mà nhóm lửa !!!
cửa khép mành thâu đêm hỗn mang ?!
người về tóc nhánh phân bua giữa
nủa mái hoàng hôn sắp rụng tàn
Người về tia mắt gươm dao sắc
giết cả tình nhau trong áo quan
-nguyetthao071107-
PHẢI CHI ANH LÀ CƠN LŨ ...
Như giòng nước trôi qua
Như chân cầu ở lại
Em và anh tồn tại
bẳng những cuộc chia ly .
Năm bảy kẻ ra đi
vài mảnh tình tan vỡ
thành một sợi chỉ nhớ
trong cuộn tháng năm buồn
Em đem tuổi hồi môn
yêu anh làm từ thiện
em mang tình thực nghiệm
bằng môi lưởi Evà
Như nọc độc thanh xà
Trong vóc ngà trái cấm
Mình cắn nhau thật chậm
Mình nuốt nhau thật nhanh
Như giòng nước là anh
cứ loanh quanh chảy mãi
bên chân cầu đứng lại
vẫn là em lạnh lùng . .
Tiếng đời cố thuỷ chung
Nhưng lòng em bạc phụ ?!
chê giòng sông đã cũ
chê giòng sông đã già
Nhìn làn nước trôi qua
lại thèm con sóng dữ
lại mơ một cơn lũ
phải chi anh . . .
anh là...
***
Như giòng nước trôi qua
Như chân cầu ở lại
Em và anh tồn tại
bẳng những cuộc chia ly .
Năm bảy kẻ ra đi
vài mảnh tình tan vỡ
thành một sợi chỉ nhớ
trong cuộn tháng năm buồn
Em đem tuổi hồi môn
yêu anh làm từ thiện
em mang tình thực nghiệm
bằng môi lưởi Evà
Như nọc độc thanh xà
Trong vóc ngà trái cấm
Mình cắn nhau thật chậm
Mình nuốt nhau thật nhanh
Như giòng nước là anh
cứ loanh quanh chảy mãi
bên chân cầu đứng lại
vẫn là em lạnh lùng . .
Tiếng đời cố thuỷ chung
Nhưng lòng em bạc phụ ?!
chê giòng sông đã cũ
chê giòng sông đã già
Nhìn làn nước trôi qua
lại thèm con sóng dữ
lại mơ một cơn lũ
phải chi anh . . .
anh là...
***
CONG MÔI NHỚ NỤ HÔN ĐẦU
môi cong làm cái miệng cong
lòng quanh co để ta vòng vèo nhau
cong môi nhớ nụ hôn đầu
vết thương máu đã...!
vết nhàu nát chưa...?
Môi cong thành tiếng dạ thưa
tình giông bão để trời mưa nắng về
cong môi nhắc vệt son kìa
khăn khuya ướt lệ đầm đìa dối gian
Môi cong nuốt giọt sương hàn
khúc ca vọng phụ nốt đàn ngạo du
cong môi khép nửa ngăn tù...
***
môi cong làm cái miệng cong
lòng quanh co để ta vòng vèo nhau
cong môi nhớ nụ hôn đầu
vết thương máu đã...!
vết nhàu nát chưa...?
Môi cong thành tiếng dạ thưa
tình giông bão để trời mưa nắng về
cong môi nhắc vệt son kìa
khăn khuya ướt lệ đầm đìa dối gian
Môi cong nuốt giọt sương hàn
khúc ca vọng phụ nốt đàn ngạo du
cong môi khép nửa ngăn tù...
***
Saigòn không có núi
trước mặt chỉ thấy người
Saigòn không có trời
Trên vai toàn cao ốc
Em đi tìm eo dốc
em đi tìm khe đèo
nhớ dáng nằm cong queo
nhớ tấm lưng thô mộc
Trả ơn người cốc rượu
Em nợ tách caphê
đón chuyến xe đêm về
uống buổi chiều thất thểu
Saigòn không có mùa
chỉ bốn màu tóc nhuộm
Saigòn không còn bướm
chỉ những con chim bông
Ly cafê mùa đông
Saigòn không chút lạnh
Khi chẳng thèm hơi ấm
Là đã chán tình nguời
Như caphê lắm mùi
như con đường cứ hỏi
như giòng sông cứ chối
em lại lắc đầu thôi...
***
HẠT BUỒN ĐÃ NHÚ MẦM CÂY
Hạt buồn sẽ nhú mầm cây
xa xôi sẽ hoá sông này biển kia
đêm dài bóng khuất phân chia
nửa trăm năm
với nửa khuya
một đời
Sợi buồn hoá sợi dây phơi
giăng năm nối tháng
xẻ đôi chỗ nằm
gối tay trên ngón bần thần
nhìn nhau bỗng lạ xa gần chửa hay
Hạt buồn đã nhú mầm cây
trái tim cũng nở nhánh đày vết thương
lệ thôi - nhiễu giọt vô lường
hỏi bao nhiêu lá rụng vườn chiều nay
***
Hạt buồn sẽ nhú mầm cây
xa xôi sẽ hoá sông này biển kia
đêm dài bóng khuất phân chia
nửa trăm năm
với nửa khuya
một đời
Sợi buồn hoá sợi dây phơi
giăng năm nối tháng
xẻ đôi chỗ nằm
gối tay trên ngón bần thần
nhìn nhau bỗng lạ xa gần chửa hay
Hạt buồn đã nhú mầm cây
trái tim cũng nở nhánh đày vết thương
lệ thôi - nhiễu giọt vô lường
hỏi bao nhiêu lá rụng vườn chiều nay
***
CÂY THẬP GIÁ ĐIÊU LINH
Cây thập giá không còn trên vai Chúa
Chúa lúc này trên vai quỷ công kênh
tình những ngày cuối tháng điêu linh
mình dặn dò phải yêu nhau dè sẻn
Cây thập gía năm phân vàng bốn chin
lại lênh đênh quanh ngấn cổ lọc lừa
bởi sợi giây chuyền năm chỉ ai mua
vẫn tòng teng giũa ngực em thịnh vượng
Như cây thập giá trên tháp đường ngất ngưởng
Chúa liêu điêu nhìn xuống lũng khe tình
Tay lần mò đếm đủ những dấu đinh
Anh ngước lên tìm Chúa
hoa đầu chóng mặt
Cây thập giá giữa hai ngọn đồi ngút ngắt
Chúa giang tay
Ai ngã sóng soài
Cứ đổ thừa cho số phận an bài
để giấc ngủ hồn nhiên mơ phụ bạc
Tình đôi lúc cũng phải yêu gian ác
đời nhiều khi nên thử sống thấp hèn
những bữa cơm âm u tối bóng tắt đèn
với giấc ngủ sáng lập loè thắp nến
Khi thiên đàng đã chẳng cùng nhau đến
thì chia tay địa ngục để mà quên
Cây Thập giá trên ngực em bình yên
hãy mặc Chúa hoang đàng nơi chốn khác
***
Cây thập giá không còn trên vai Chúa
Chúa lúc này trên vai quỷ công kênh
tình những ngày cuối tháng điêu linh
mình dặn dò phải yêu nhau dè sẻn
Cây thập gía năm phân vàng bốn chin
lại lênh đênh quanh ngấn cổ lọc lừa
bởi sợi giây chuyền năm chỉ ai mua
vẫn tòng teng giũa ngực em thịnh vượng
Như cây thập giá trên tháp đường ngất ngưởng
Chúa liêu điêu nhìn xuống lũng khe tình
Tay lần mò đếm đủ những dấu đinh
Anh ngước lên tìm Chúa
hoa đầu chóng mặt
Cây thập giá giữa hai ngọn đồi ngút ngắt
Chúa giang tay
Ai ngã sóng soài
Cứ đổ thừa cho số phận an bài
để giấc ngủ hồn nhiên mơ phụ bạc
Tình đôi lúc cũng phải yêu gian ác
đời nhiều khi nên thử sống thấp hèn
những bữa cơm âm u tối bóng tắt đèn
với giấc ngủ sáng lập loè thắp nến
Khi thiên đàng đã chẳng cùng nhau đến
thì chia tay địa ngục để mà quên
Cây Thập giá trên ngực em bình yên
hãy mặc Chúa hoang đàng nơi chốn khác
***
TRÙM MỀN !!!
Trùm mền
đắp mảnh thân hư
che tâm ý
tưởng hồn như loã lồ
ngỡ rằng xương thịt hư vô
chạm môi trái cấm sao ngồ ngộ :
đau
Trùm mền
ngăn khoảng đêm thâu
hương xa
gió thôỉ mùi nhau
bỗng thèm...
***
Trùm mền
đắp mảnh thân hư
che tâm ý
tưởng hồn như loã lồ
ngỡ rằng xương thịt hư vô
chạm môi trái cấm sao ngồ ngộ :
đau
Trùm mền
ngăn khoảng đêm thâu
hương xa
gió thôỉ mùi nhau
bỗng thèm...
***
--------------------Văn Châu giới thiệu---------------------
0 Comment: