Khúc dương cầm dang dở- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
KHÚC DƯƠNG CẦM DANG DỞ
(viết cho N...)
Hồn đông len qua những phím dương cầm
em run rẩy dạo khúc tình ca năm cũ
bao mùa gió rứt mòn cung sầu nhớ
sao đêm này bỗng ngập lụt dòng xưa?
Góc hiên nào hai đứa trú mưa
theo ngày tháng rêu có hờn dấu tích
khi chiều vắng có còn con chim chích
len tàng cây gom những sợi nắng tàn?
chim thiên di còn có buổi quay về
mà phố nhỏ người đi quên trở lại
bỏ mặc phím dương cầm trong tê tái
âm thầm ru miên khúc
"phố không mùa"
hồn đông chơi vơi trên những phím dương cầm
em day dứt dạo khúc tình năm cũ
và lòng ta như dòng sông mùa lũ
cuốn phù sa
trơ vết sẹo ngày xưa...
Trương Đình Phượng
em run rẩy dạo khúc tình ca năm cũ
bao mùa gió rứt mòn cung sầu nhớ
sao đêm này bỗng ngập lụt dòng xưa?
Góc hiên nào hai đứa trú mưa
theo ngày tháng rêu có hờn dấu tích
khi chiều vắng có còn con chim chích
len tàng cây gom những sợi nắng tàn?
chim thiên di còn có buổi quay về
mà phố nhỏ người đi quên trở lại
bỏ mặc phím dương cầm trong tê tái
âm thầm ru miên khúc
"phố không mùa"
hồn đông chơi vơi trên những phím dương cầm
em day dứt dạo khúc tình năm cũ
và lòng ta như dòng sông mùa lũ
cuốn phù sa
trơ vết sẹo ngày xưa...
Trương Đình Phượng
0 Comment: