Lục bát say- NPV
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
LỤC BÁT SAY
("Say sưa nghĩ cũng hư đời!" - Tản Đà )
Này say- giọt đắng môi người
phấn son thôi nhạt điểm vời kiêu sa.
Nửa đời ly loạn- chia xa,
em tình cô phụ- tôi sa mạc buồn.
Vực sâu mưa khởi suối nguồn
câu thơ say-tỉnh, khơi muôn ý sầu
Thôi còn chi, để mưa ngâu?
tóc xưa tìm nhặt- rối màu phai phôi...
phấn son thôi nhạt điểm vời kiêu sa.
Nửa đời ly loạn- chia xa,
em tình cô phụ- tôi sa mạc buồn.
Vực sâu mưa khởi suối nguồn
câu thơ say-tỉnh, khơi muôn ý sầu
Thôi còn chi, để mưa ngâu?
tóc xưa tìm nhặt- rối màu phai phôi...
Này say- xiêu vẹo bên đời
ôm câu lục bát ru người… khúc điên.
giọt sầu chia- giấc cô miên
ly sầu khát- đắm niềm riêng lạnh dầm
Tình tôi ngày tháng cung trầm
câu thơ cũ, tiếng tri âm… trốn tìm.
để giờ cỗi nhịp con tim
đông tàn lạc dấu- nỗi niềm đầy vơi…
ôm câu lục bát ru người… khúc điên.
giọt sầu chia- giấc cô miên
ly sầu khát- đắm niềm riêng lạnh dầm
Tình tôi ngày tháng cung trầm
câu thơ cũ, tiếng tri âm… trốn tìm.
để giờ cỗi nhịp con tim
đông tàn lạc dấu- nỗi niềm đầy vơi…
Này say- muốn khóc lại cười
buông câu lục bát, phủi đời- đi hoang
lang thang- ta- với đại ngàn
thả rơi cánh mỏi, loãng tan vô thường.
Ly sầu chung- rãi tiếc thương
giọt sầu riêng- mãi tơ vương với người
Dấu yêu xưa gởi xa vời
Giấc mơ con, cũng rã rời buông xuôi...
buông câu lục bát, phủi đời- đi hoang
lang thang- ta- với đại ngàn
thả rơi cánh mỏi, loãng tan vô thường.
Ly sầu chung- rãi tiếc thương
giọt sầu riêng- mãi tơ vương với người
Dấu yêu xưa gởi xa vời
Giấc mơ con, cũng rã rời buông xuôi...
Buồn vui- thôi, huyệt mộ vùi
Còn câu lục bát ru hời… Này say!
Còn câu lục bát ru hời… Này say!
NPV 06.12.2014
Ta say trời đất cũng say
ReplyDeletehình như Ngọc đế cũng bày cuộc vui
nghiêng nghiêng chén rượu ngậm ngùi
có còn ai nhớ tới lui trong đời !
Say tình:
ReplyDeleteNày say- giọt đắng môi người
phấn son thôi nhạt điểm vời kiêu sa.
Rổi lại say thơ, say người tri kỷ:
Tình tôi ngày tháng cung trầm
câu thơ cũ, tiếng tri âm… trốn tìm.
Say đến chán cả cuộc đời:
lang thang- ta- với đại ngàn
thả rơi cánh mỏi, loãng tan vô thường.
Biết bao giờ hết say hả bạn hiền NPV???:
Buồn vui- thôi, huyệt mộ vùi
Còn câu lục bát ru hời… Này say!
"Vực sâu mưa khởi suối nguồn
ReplyDeletecâu thơ say-tỉnh, khơi muôn ý sầu"...
Đọc để chợt thấy buồn như chưa bao giờ buồn hơn...