Ở quán café mưa- Hồng Thủy Tiên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Ở QUÁN CAFÉ MƯA
( Với Đ )
Thời gian nhuộm lên chỗ cũ một ánh nhìn
Có lẽ mỏi mệt hơn
Mười mấy năm rồi
Mà tình bạn vẫn tươi như cành hoa hôm nay
Đ vẫn kể, vẫn cười, vẫn say sưa
Mình im lặng, tự bằng lòng trú ngụ trong sự bình an mà ngón tay Đ nhịp nhịp
theo tiếng mưa rơi, khuấy đều tách café loãng
Câu chuyện bỏ dở
Nỗi đau không lời, lặn vào uể oải cơn mơ
Có tiếng nấc tự sâu thẳm bên trong, chồng chéo những màu trời khác nhau, rơi
vỡ những mảnh vụn khác nhau, bối rối nụ cười ngày hẹn gặp
Hôm nay không ngồi vỉa hè, không chân gà, không nhận chìm cơ man trận say
túy lúy
Hôm nay không lang thang, không cinema, không bắt xe, không mua những
chiếc khăn quàng lên mùa đông xa xứ
Cứ ngồi đó
Chữa lành từng vết thương, từng đường roi cuộc sống hằn in
" Một mình thế, ốm thì ai chăm?"
Nhoẻn cười, phai đi nhiều tư lự...
Hồng Thủy Tiên
( Với Đ )
Thời gian nhuộm lên chỗ cũ một ánh nhìn
Có lẽ mỏi mệt hơn
Mười mấy năm rồi
Mà tình bạn vẫn tươi như cành hoa hôm nay
Đ vẫn kể, vẫn cười, vẫn say sưa
Mình im lặng, tự bằng lòng trú ngụ trong sự bình an mà ngón tay Đ nhịp nhịp
theo tiếng mưa rơi, khuấy đều tách café loãng
Câu chuyện bỏ dở
Nỗi đau không lời, lặn vào uể oải cơn mơ
Có tiếng nấc tự sâu thẳm bên trong, chồng chéo những màu trời khác nhau, rơi
vỡ những mảnh vụn khác nhau, bối rối nụ cười ngày hẹn gặp
Hôm nay không ngồi vỉa hè, không chân gà, không nhận chìm cơ man trận say
túy lúy
Hôm nay không lang thang, không cinema, không bắt xe, không mua những
chiếc khăn quàng lên mùa đông xa xứ
Cứ ngồi đó
Chữa lành từng vết thương, từng đường roi cuộc sống hằn in
" Một mình thế, ốm thì ai chăm?"
Nhoẻn cười, phai đi nhiều tư lự...
Hồng Thủy Tiên
0 Comment: