Chiếc quan tài mùa đông- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CHIẾC QUAN TÀI MÙA ĐÔNG
Ngày buông tay
Chiều mưng mủ
Những mảnh hồn xoay tròn trong vòng lốc xoáy
Những con đường không tên
Tắc nghẹn mùi lãng quên
Những hàng cây ủ bệnh lâu ngày
Lá không đủ sức nảy mầm
Như những kiếp người vật vờ ủ rũ
Đông giơ chân đạp phăng mùa thu
Rét mướt lao về vả vào mặt thành phố
Gió phũ phàng lật tung từng lối nhỏ
Những ô cửa nép mình trong lặng im
Con mèo hoang thu nanh vuốt lim dim
Mặc tiếng bạn tình rỉ rên thảm thiết
Ánh đèn phả sắc màu mỏi mệt
Xuống vỉa hè hoang xác lá ngập đầy..
Cô gái giang hồ run run đưa tay
Khép tà áo...
đi về con ngõ vắng
Thời gian lặng lẽ lập trình những vết hằn số phận...
Tôi lê chân qua từng mạch máu lòng tôi
Âm thầm nhặt những mảnh xương tàn hi vọng
Những tiếng đời đồng vọng
Đã nằm im hơi trong những chiếc quan tài...
Trương Đình Phượng
Ngày buông tay
Chiều mưng mủ
Những mảnh hồn xoay tròn trong vòng lốc xoáy
Những con đường không tên
Tắc nghẹn mùi lãng quên
Những hàng cây ủ bệnh lâu ngày
Lá không đủ sức nảy mầm
Như những kiếp người vật vờ ủ rũ
Đông giơ chân đạp phăng mùa thu
Rét mướt lao về vả vào mặt thành phố
Gió phũ phàng lật tung từng lối nhỏ
Những ô cửa nép mình trong lặng im
Con mèo hoang thu nanh vuốt lim dim
Mặc tiếng bạn tình rỉ rên thảm thiết
Ánh đèn phả sắc màu mỏi mệt
Xuống vỉa hè hoang xác lá ngập đầy..
Cô gái giang hồ run run đưa tay
Khép tà áo...
đi về con ngõ vắng
Thời gian lặng lẽ lập trình những vết hằn số phận...
Tôi lê chân qua từng mạch máu lòng tôi
Âm thầm nhặt những mảnh xương tàn hi vọng
Những tiếng đời đồng vọng
Đã nằm im hơi trong những chiếc quan tài...
Trương Đình Phượng
0 Comment: