Ký ức giao mùa- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
KÝ ỨC GIAO MÙA
Mùa đông
nghiêng
thành phố nghiêng
lòng người chùng chiềng
ta nghiêng vai trút nỗi đời tất bật
tìm về gác trọ trần gian
lật miền ký ức
bao năm hình như thương nhớ hơi gầy
rưng rưng bụi cọ vào tay
vỡ oà
tình em như lời thơ viên mãn
một đời ta lạc dấu
đêm và ta nhìn nhau
từng giọt lặng im rơi xuống vũng lòng
chừng như
tiếng cha còn đây
tình thương xua tan buốt giá
canh trường ngọn đèn leo lét
nhỏ to kể chuyện đời....
nghiêng
thành phố nghiêng
lòng người chùng chiềng
ta nghiêng vai trút nỗi đời tất bật
tìm về gác trọ trần gian
lật miền ký ức
bao năm hình như thương nhớ hơi gầy
rưng rưng bụi cọ vào tay
vỡ oà
tình em như lời thơ viên mãn
một đời ta lạc dấu
đêm và ta nhìn nhau
từng giọt lặng im rơi xuống vũng lòng
chừng như
tiếng cha còn đây
tình thương xua tan buốt giá
canh trường ngọn đèn leo lét
nhỏ to kể chuyện đời....
vạt liếp thưa run rẩy
mẹ trở mình
đêm vời vợi
khắc khoải lá rơi
tiếng thở dài
lăn qua năm tháng...
chị ngồi gom canh vắng
thả vào cơn mơ khát cháy lòng
bến sông thiếu nữ
hoang lạnh vầng trăng vỡ...
mùa đông nghiêng
ta nghiêng lòng
nghe thảng thốt
ngày xưa
Trương Đình Phượng
mẹ trở mình
đêm vời vợi
khắc khoải lá rơi
tiếng thở dài
lăn qua năm tháng...
chị ngồi gom canh vắng
thả vào cơn mơ khát cháy lòng
bến sông thiếu nữ
hoang lạnh vầng trăng vỡ...
mùa đông nghiêng
ta nghiêng lòng
nghe thảng thốt
ngày xưa
Trương Đình Phượng
0 Comment: