Ngày gió và ta- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NGÀY GIÓ VÀ TA
Một ngày lê thê
ngồi nghe những nỗi buồn trượt dốc
ly cà phê khuấy mãi chẳng tan đường
thoát ly đời thả hồn vào cõi Trịnh
Bỗng thấy mình thèm uống chén yêu thương
ba mươi năm ký sinh nơi trần thế
bếp tình không kẻ nguyện lòng nhen
và hôm nay vô tình ve sợi tóc
thảng thốt
nhận ra
năm tháng đã phai màu
một ngày gió
hàng cây khan sắc lá
lũ chim đã thiên di
vắng bặt tiếng thăng trầm
nhẩm đếm bước chợt nghe lòng xa lạ
giữa phố phường thân thuộc
ngợp màu Đông...
Trương Đình Phượng
ngồi nghe những nỗi buồn trượt dốc
ly cà phê khuấy mãi chẳng tan đường
thoát ly đời thả hồn vào cõi Trịnh
Bỗng thấy mình thèm uống chén yêu thương
ba mươi năm ký sinh nơi trần thế
bếp tình không kẻ nguyện lòng nhen
và hôm nay vô tình ve sợi tóc
thảng thốt
nhận ra
năm tháng đã phai màu
một ngày gió
hàng cây khan sắc lá
lũ chim đã thiên di
vắng bặt tiếng thăng trầm
nhẩm đếm bước chợt nghe lòng xa lạ
giữa phố phường thân thuộc
ngợp màu Đông...
Trương Đình Phượng
hay qua
ReplyDelete