Nhớ em thời tinh khôi- Nguyễn Ngọc Hùng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NHỚ EM THỜI TINH KHÔI
Em một thời áo trắng
áo bay theo vòng xe
ta một thời đứng lặng
trước cổng trường Pleime
Bài thơ chưa dám gởi
day dứt mãi trong đời
con đường xa vời vợi
Hoàng Diệu, Hoàng Diệu ơi
Ta theo em mòn mỏi
bụi đỏ mờ gót chân
hàng thông chiều ngóng đợi
sương phủ đã bao lần
Nhớ em ngây thơ nhặt
nắng vàng chiều Pleiku
nón che nghiêng ánh mắt
dịu dàng cả mùa thu
Bây giờ xa xa lắm
bụi đỏ với núi đồi
đường chiều ta bước chậm
nhớ em ngày tinh khôi ...
Nguyễn Ngọc Hùng
áo bay theo vòng xe
ta một thời đứng lặng
trước cổng trường Pleime
Bài thơ chưa dám gởi
day dứt mãi trong đời
con đường xa vời vợi
Hoàng Diệu, Hoàng Diệu ơi
Ta theo em mòn mỏi
bụi đỏ mờ gót chân
hàng thông chiều ngóng đợi
sương phủ đã bao lần
Nhớ em ngây thơ nhặt
nắng vàng chiều Pleiku
nón che nghiêng ánh mắt
dịu dàng cả mùa thu
Bây giờ xa xa lắm
bụi đỏ với núi đồi
đường chiều ta bước chậm
nhớ em ngày tinh khôi ...
Nguyễn Ngọc Hùng
0 Comment: