Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Sài gòn- Văn Châu

Sài gòn


  SÀI GÒN...

Sài Gòn đỏng đảnh như con gái
Sáng nắng; chiều mưa thật thất thường
Xa cách lâu ngày, nay trở lại
Đất và Người rất đỗi thân thương!

Sài Gòn đỏng đảnh như con gái
Cây dài bóng đổ, lá me bay
Nhớ lắm mỗi lần tan buổi học
Đứng nhìn theo tà áo trắng bay

Sài Gòn đỏng đảnh như con gái
Ta cùng em- gửi lại một thời…
Tuổi hai mươi của ngày mới lớn
Mà suốt đời không thể nào nguôi

Sài Gòn đỏng đảnh như con gái
Ba bảy năm rồi dẫu khác tên
Mong Người mãi luôn là rất Nhỏ
Như ta thường gọi Nhỏ thay Em!

             
  Văn Châu

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Cái chết, Phật giáo và chủ nghĩa hiện sinh trong nhạc Trịnh- John C. Schafer (Phần 1)22/08/2015 - 1 Comments
  • Giọt sương mai- Sông Cửu09/11/2021 - 0 Comments
  • Người đàn bà hiền hậu và thương- Phạm Ngọc Thái02/05/2020 - 0 Comments
  • Tình em Đại-Bường- Huy Uyên11/05/2016 - 0 Comments
  • Đọc “Lời Kinh 2” thơ Trần Mai Ngân và “Kinh Thơ” của Quang Tuyết- Châu Thạch12/06/2019 - 0 Comments
  • Xin em đừng giận- Bùi Bỗng Nhiên29/10/2018 - 0 Comments
  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian