Sài gòn- Văn Châu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
SÀI GÒN...
Sài Gòn đỏng đảnh như con gái
Sáng nắng; chiều mưa thật thất thường
Xa cách lâu ngày, nay trở lại
Đất và Người rất đỗi thân thương!
Sài Gòn đỏng đảnh như con gái
Cây dài bóng đổ, lá me bay
Nhớ lắm mỗi lần tan buổi học
Đứng nhìn theo tà áo trắng bay
Sài Gòn đỏng đảnh như con gái
Ta cùng em- gửi lại một thời…
Tuổi hai mươi của ngày mới lớn
Mà suốt đời không thể nào nguôi
Sài Gòn đỏng đảnh như con gái
Ba bảy năm rồi dẫu khác tên
Mong Người mãi luôn là rất Nhỏ
Như ta thường gọi Nhỏ thay Em!
Văn Châu
Sáng nắng; chiều mưa thật thất thường
Xa cách lâu ngày, nay trở lại
Đất và Người rất đỗi thân thương!
Sài Gòn đỏng đảnh như con gái
Cây dài bóng đổ, lá me bay
Nhớ lắm mỗi lần tan buổi học
Đứng nhìn theo tà áo trắng bay
Sài Gòn đỏng đảnh như con gái
Ta cùng em- gửi lại một thời…
Tuổi hai mươi của ngày mới lớn
Mà suốt đời không thể nào nguôi
Sài Gòn đỏng đảnh như con gái
Ba bảy năm rồi dẫu khác tên
Mong Người mãi luôn là rất Nhỏ
Như ta thường gọi Nhỏ thay Em!
Văn Châu
0 Comment: