Chỉ còn lại em và Quảng-trị- Huy Uyên.
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CHỈ CÒN EM VÀ QUẢNG TRỊ
Em theo nắng sớm chiều về chợ Sải
tôi mắt hoàng-hôn trong bóng hình ai
ký-ức vội qua trên hàng phượng đỏ
tình đầu tôi-lá-muối, giọt sương phai .
Quảng trị trôi nghiêng từng hàng cây cao
mây buồn bao năm rồi quên ngủ
đợi ai đi lâu mãi chửa thấy về
đứng bên sông não lòng chuông chùa Sắc-tứ .
Thương em guốc mộc qua hè phố
lặng bóng chợ quê quán hắt hiu
em che tay ngăn tóc theo gió
đường Gia-Long ngược bến sông chiều .
Cô đơn vây quanh bóng mặt trời
đêm thị-xã tối đèn con phố nhỏ
đường La-Vang thả sầu chơi vơi
cầu-ga-cũ tang thương từ độ .
Em theo nắng sớm chiều về chợ Sải
tôi mắt hoàng-hôn trong bóng hình ai
ký-ức vội qua trên hàng phượng đỏ
tình đầu tôi-lá-muối, giọt sương phai .
Quảng trị trôi nghiêng từng hàng cây cao
mây buồn bao năm rồi quên ngủ
đợi ai đi lâu mãi chửa thấy về
đứng bên sông não lòng chuông chùa Sắc-tứ .
Thương em guốc mộc qua hè phố
lặng bóng chợ quê quán hắt hiu
em che tay ngăn tóc theo gió
đường Gia-Long ngược bến sông chiều .
Cô đơn vây quanh bóng mặt trời
đêm thị-xã tối đèn con phố nhỏ
đường La-Vang thả sầu chơi vơi
cầu-ga-cũ tang thương từ độ .
Lối về Long-Hưng có còn đầy nắng
ngã ba xưa còn giữ hẹn hò
chia đời nhau kể từ ngày ra mặt trận
bỏ em buồn đứng khóc tình xưa .
Cỏ trải xanh mọc nép bên đường
em mơ tan rồi khung trời cũ
Hạnh-Hoa giờ giữ mấy thu vương
người về Triệu-Phong mây trời khép rũ .
Em mắt chiều rưng sầu Quảng-Trị
Thêm chi dài nổi nhớ
phố nhỏ đường xưa
quên đi hẹn hò một thuở
đứng bên sông đã vắng những chuyến đò .
Cửa Việt xa nhớ mấy Trung-Lương
đá gạch vàng phai tình Quảng-Trị
níu Hải-Lăng xưa với những lộ buồn
(ngày em đi tôi quay về phố thị
thôi hết rồi những ký-ức hoa hương ).
Huy Uyên
ngã ba xưa còn giữ hẹn hò
chia đời nhau kể từ ngày ra mặt trận
bỏ em buồn đứng khóc tình xưa .
Cỏ trải xanh mọc nép bên đường
em mơ tan rồi khung trời cũ
Hạnh-Hoa giờ giữ mấy thu vương
người về Triệu-Phong mây trời khép rũ .
Em mắt chiều rưng sầu Quảng-Trị
Thêm chi dài nổi nhớ
phố nhỏ đường xưa
quên đi hẹn hò một thuở
đứng bên sông đã vắng những chuyến đò .
Cửa Việt xa nhớ mấy Trung-Lương
đá gạch vàng phai tình Quảng-Trị
níu Hải-Lăng xưa với những lộ buồn
(ngày em đi tôi quay về phố thị
thôi hết rồi những ký-ức hoa hương ).
Huy Uyên
0 Comment: