Chùm thơ Xuân 1- Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CHÙM THƠ XUÂN 1
---------------------- Thụy Du-------------------------
GIẤC MƠ XUÂN
(Tặng các cháu mồ côi tịnh xá Từ Đàm )
Em vẫn một mình trên đường thiên lý
Xuân về rồi sao vắng ý xôn xao
Đêm trường dạ có nao nao
Hao hao lạnh, nguyệt chùng hạ phím
Đã bao xuân em vẫn mãi tìm, mãi kiếm
Một yêu thương giấu giếm nỗi lòng.
Thế nhân còn đó những rối bồng
Bao cút côi tấm lòng thơ dại.
Xuân ơi ! người về còn đem lại
Niềm thơ ngây mềm mại tuổi thơ
Đời mồ côi, em chỉ một ước mơ
Áo cơm giường trơ chăn mền đủ ấm.
Khát khao giản đơn một mái nhà đầm ấm
Nhưng sao xa vời khó lắm với em.
Bởi đời còn mảng tối luôn đem
Nên em vẫn trong mon men miền cơ cực.
Phố phường với ánh đèn sáng rực
Những bạn đồng tuổi em, đi trong bật phù hoa.
Còn Em thì mỗi bữa ngân nga
Lời kệ kinh – Phật từ bi che chở.
Xuân ư ! Em không có mùa xuân
Khi tuổi thơ không còn cha mẹ
Tiếng bập bẹ đầu tiên gọi mẹ
Nhưng người đâu ? Nên em nào thấy mùa xuân.
Đêm giao thừa với những bâng khuâng
Có ai cho Em nhành xuân hy vọng ?
Tiếng chuông ngân, đồi xa vang vọng
Xuân này, đời có mở rộng cùng em ?
Xuân ơi ! hãy một lần đem
Yêu thương tình người trăn trở
Để em tìm trong mai vàng nở
Giấc mơ xuân rạng rỡ giữa đời...
(Tặng các cháu mồ côi tịnh xá Từ Đàm )
Em vẫn một mình trên đường thiên lý
Xuân về rồi sao vắng ý xôn xao
Đêm trường dạ có nao nao
Hao hao lạnh, nguyệt chùng hạ phím
Đã bao xuân em vẫn mãi tìm, mãi kiếm
Một yêu thương giấu giếm nỗi lòng.
Thế nhân còn đó những rối bồng
Bao cút côi tấm lòng thơ dại.
Xuân ơi ! người về còn đem lại
Niềm thơ ngây mềm mại tuổi thơ
Đời mồ côi, em chỉ một ước mơ
Áo cơm giường trơ chăn mền đủ ấm.
Khát khao giản đơn một mái nhà đầm ấm
Nhưng sao xa vời khó lắm với em.
Bởi đời còn mảng tối luôn đem
Nên em vẫn trong mon men miền cơ cực.
Phố phường với ánh đèn sáng rực
Những bạn đồng tuổi em, đi trong bật phù hoa.
Còn Em thì mỗi bữa ngân nga
Lời kệ kinh – Phật từ bi che chở.
Xuân ư ! Em không có mùa xuân
Khi tuổi thơ không còn cha mẹ
Tiếng bập bẹ đầu tiên gọi mẹ
Nhưng người đâu ? Nên em nào thấy mùa xuân.
Đêm giao thừa với những bâng khuâng
Có ai cho Em nhành xuân hy vọng ?
Tiếng chuông ngân, đồi xa vang vọng
Xuân này, đời có mở rộng cùng em ?
Xuân ơi ! hãy một lần đem
Yêu thương tình người trăn trở
Để em tìm trong mai vàng nở
Giấc mơ xuân rạng rỡ giữa đời...
THÁNG GIÊNG XANH
Tháng giêng trong Em là mảng trời xanh
Với những áng mây chở bao điều da diết
Như tình yêu dừng trong Em mắt biếc
Yêu anh – yêu anh và yêu anh.
Tháng giêng với những đan xen
Tháng giêng, tháng của lời tình tự
Tháng giêng muôn loài hoa về ngự
Một từng không kỳ lạ tháng giêng.
Tháng của những nỗi niềm riêng
Người xa quê nhớ về đất Mẹ
Tháng của ngày thông lệ.
Người chúc nhau, không nệ giận hờn.
Tháng giêng với những tiếng đờn
Tình tang chim về tổ ấm.
Tháng của những hạt mưa rơi lấm thấm
Bụi đường xa sưởi ấm người xa.
Tháng giêng không như một giấc phù hoa
Mà là của gió nhẹ mơn mềm lụa
Tháng nồng nàn ngọc ngà nhung lụa
Tháng viếng chùa với những cầu xin.
Tháng giêng là tháng của bình minh
Tháng lộng lẫy của cả mười hai tháng
Cuối chân mây bầu trời rực sáng.
Tháng giêng yêu suốt sáng, suốt ngày.
Tháng giêng là tháng của trang đài
Trong hồn Em trái tim rét ngọt
Không là tháng của mây trôi, bèo bọt
“ Anh như gần rồi lại như xa”.
Tháng giêng là tháng của người ta
Yên lặng đón trong veo tia sáng
Vẳng từ xa như lời mang máng
Thầm thì, thầm thì lời gió quanh Em.
Từ rất xa anh hứa sẽ đem
Gửi đến Em chút tháng giêng rét ngọt
Lời trong thư sẽ không màu vàng vọt
Mà bắt đầu từ hai chữ Yêu Em.
Ừ ! chắc hẵng anh sẽ đem
Tháng giêng đến Em từng ô vuông xanh cỏ
Cả những lời từ lâu anh muốn ngỏ
Yêu Em – Yêu Em và Yêu Em.
Tháng giêng trong Em là mảng trời xanh
Với những áng mây chở bao điều da diết
Như tình yêu dừng trong Em mắt biếc
Yêu anh – yêu anh và yêu anh.
Tháng giêng với những đan xen
Tháng giêng, tháng của lời tình tự
Tháng giêng muôn loài hoa về ngự
Một từng không kỳ lạ tháng giêng.
Tháng của những nỗi niềm riêng
Người xa quê nhớ về đất Mẹ
Tháng của ngày thông lệ.
Người chúc nhau, không nệ giận hờn.
Tháng giêng với những tiếng đờn
Tình tang chim về tổ ấm.
Tháng của những hạt mưa rơi lấm thấm
Bụi đường xa sưởi ấm người xa.
Tháng giêng không như một giấc phù hoa
Mà là của gió nhẹ mơn mềm lụa
Tháng nồng nàn ngọc ngà nhung lụa
Tháng viếng chùa với những cầu xin.
Tháng giêng là tháng của bình minh
Tháng lộng lẫy của cả mười hai tháng
Cuối chân mây bầu trời rực sáng.
Tháng giêng yêu suốt sáng, suốt ngày.
Tháng giêng là tháng của trang đài
Trong hồn Em trái tim rét ngọt
Không là tháng của mây trôi, bèo bọt
“ Anh như gần rồi lại như xa”.
Tháng giêng là tháng của người ta
Yên lặng đón trong veo tia sáng
Vẳng từ xa như lời mang máng
Thầm thì, thầm thì lời gió quanh Em.
Từ rất xa anh hứa sẽ đem
Gửi đến Em chút tháng giêng rét ngọt
Lời trong thư sẽ không màu vàng vọt
Mà bắt đầu từ hai chữ Yêu Em.
Ừ ! chắc hẵng anh sẽ đem
Tháng giêng đến Em từng ô vuông xanh cỏ
Cả những lời từ lâu anh muốn ngỏ
Yêu Em – Yêu Em và Yêu Em.
XUÂN MONG
Bao lần tìm chốn xuân xưa
Hỏi hoài hút bóng người xưa biệt biền
Hay xuân đã lạc về miền ?
Ruổi rong, rong ruổi cùng triền nắng nghiêng.
Chờ mong xuân tỏ niềm riêng
Hoà thơ nối vận du miên sắc vàng
Trời xuân ong, bướm rộn ràng
Nghe sao hồn cũng ngỡ ngàng, nao nao.
Xuân về lạc giấc chiêm bao
Người về lạc chốn xôn xao cuộc mình
Phố đông lân trống thùng thình
Đoá mai nở toả sắc tình…xuân mong.
Thụy Du
Bao lần tìm chốn xuân xưa
Hỏi hoài hút bóng người xưa biệt biền
Hay xuân đã lạc về miền ?
Ruổi rong, rong ruổi cùng triền nắng nghiêng.
Chờ mong xuân tỏ niềm riêng
Hoà thơ nối vận du miên sắc vàng
Trời xuân ong, bướm rộn ràng
Nghe sao hồn cũng ngỡ ngàng, nao nao.
Xuân về lạc giấc chiêm bao
Người về lạc chốn xôn xao cuộc mình
Phố đông lân trống thùng thình
Đoá mai nở toả sắc tình…xuân mong.
Thụy Du
0 Comment: