Chùm thơ XUÂN 2- Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CHÙM THƠ XUÂN 2
DÂNG
Hoa sắc thắm xuân khoe áo mới
Tuổi đời qua chấp chới cay nồng
Ngày đơn lẻ giọt sầu dâng tới
Nỗi buồn chao cũ mới bồng bồng.
XUÂN GỌI
Xuân thả hồn chờ đợi
Trong mắt người biếc ngợi yêu thương.
Nhắn gì xuân những sợi nắng chiêu dương
Đan mắt ướt sóng sánh tình che dấu
Trái tim nồng say người có thấu ?
Xuân chợt về lưu dấu miền yêu
Má đỏ, môi hồng xoá hết vết rong rêu.
Những xưa cũ bồng phiêu tóc rối.
Xuân này vần thơ ta nối
Những rộn ràng, muôn lối nồng say
Tôi nghe từ người nhè nhẹ đêm nay
Mê say…yêu thương…vời vợi.
Nàng xuân ơi đất trời vẫy gọi
Trái tim người sáng rọi yêu thương.
Dấu yêu người nhé tựa nương
Miền thương ngân vang xuân gọi.
----------------Thụy Du----------------
DÂNG
Hoa sắc thắm xuân khoe áo mới
Tuổi đời qua chấp chới cay nồng
Ngày đơn lẻ giọt sầu dâng tới
Nỗi buồn chao cũ mới bồng bồng.
XUÂN NHẮN
Ngõ vắng ơi ! Có chờ xuân đến ?
Đêm thì thầm nhắn nhủ ta nghe
Mộng có tròn theo một vòng xe
Ngày đến…ngày đi xuân thì con gái.
Đã bao xuân thuyền tôi một mái
Chèo cô đơn vớt giọt sông sầu
Lời nhắn xuân người có nhiệm màu
Xin dâng tặng một màu thanh khiết.
Là Nàng xuân xin cho tôi mắt biếc
Để nhìn đời tôi biết đục trong
Vì cô đơn nên đã từng mong
Xuân thong dong một lần về ngõ vắng.
Ngày xưa trinh trắng
Theo tháng năm nắng vẫn hồn nhiên.
Xin cho tôi một chút niềm riêng
trong bến bờ chung chiêng chờ đợi.
Nắng mang xuân người mang tình tôi đợi
Lời nhắn xuân vời vợi âm ba
Để xuân này tôi chợt hiểu ra
Kiếp lãng du chờ mong xuân nhắn...
Ngõ vắng ơi ! Có chờ xuân đến ?
Đêm thì thầm nhắn nhủ ta nghe
Mộng có tròn theo một vòng xe
Ngày đến…ngày đi xuân thì con gái.
Đã bao xuân thuyền tôi một mái
Chèo cô đơn vớt giọt sông sầu
Lời nhắn xuân người có nhiệm màu
Xin dâng tặng một màu thanh khiết.
Là Nàng xuân xin cho tôi mắt biếc
Để nhìn đời tôi biết đục trong
Vì cô đơn nên đã từng mong
Xuân thong dong một lần về ngõ vắng.
Ngày xưa trinh trắng
Theo tháng năm nắng vẫn hồn nhiên.
Xin cho tôi một chút niềm riêng
trong bến bờ chung chiêng chờ đợi.
Nắng mang xuân người mang tình tôi đợi
Lời nhắn xuân vời vợi âm ba
Để xuân này tôi chợt hiểu ra
Kiếp lãng du chờ mong xuân nhắn...
XUÂN GỌI
Xuân thả hồn chờ đợi
Trong mắt người biếc ngợi yêu thương.
Nhắn gì xuân những sợi nắng chiêu dương
Đan mắt ướt sóng sánh tình che dấu
Trái tim nồng say người có thấu ?
Xuân chợt về lưu dấu miền yêu
Má đỏ, môi hồng xoá hết vết rong rêu.
Những xưa cũ bồng phiêu tóc rối.
Xuân này vần thơ ta nối
Những rộn ràng, muôn lối nồng say
Tôi nghe từ người nhè nhẹ đêm nay
Mê say…yêu thương…vời vợi.
Nàng xuân ơi đất trời vẫy gọi
Trái tim người sáng rọi yêu thương.
Dấu yêu người nhé tựa nương
Miền thương ngân vang xuân gọi.
GIỮ MỘT NHÀNH XUÂN
Gửi một nhành xuân...
Đến Em....
Người con gái tôi chưa lần gặp mặt
Nhưng…! Trong thơ tôi luôn bắt gặp.
Những nồng nàn tràn ngập trào dâng
Đêm trời xuân…
Phút thiêng liêng giao thừa chờ đợi
Xin người hãy cùng tôi ca ngợi.
Một nàng thơ vời vợi trong nhau.
Xuân này, tôi xin được trao
Về Người chút xôn xao ngõ vắng
Dẫu biết rằng tuổi chúng ta vào chiều nhạt nắng.
Nhưng trái tim thì không trống vắng tình xuân.
Này người…
có cảm nhận nỗi bâng khuâng.
Nỗi xa quê, những ngày tết đến.
Xin gửi đến Người bao trìu mến
Một quê nhà thắp nến trong nhau.
Giao thừa đêm nay
hãy lắng nghe hơi thở nao nao
Dù xa nhau
một bờ đại dương xanh thẳm.
Thơ tôi cùng Người xin đối ẩm.
Ngữ vận trao, ta tẩm hương đời
Xin mãi không rời
Cho dù cuộc đời, thế nhân còn nhiều ái ố
Thơ ta không bao giờ đánh đố
Chỉ vì đời… ta cố thương yêu
Xuân đời người có được bao nhiêu.
Nên xin miền yêu ta giữ
Lời thơ trong tim là lời bất tử.
Tôi gửi về người
giữ nhé một nhành xuân.
Thụy Du
Gửi một nhành xuân...
Đến Em....
Người con gái tôi chưa lần gặp mặt
Nhưng…! Trong thơ tôi luôn bắt gặp.
Những nồng nàn tràn ngập trào dâng
Đêm trời xuân…
Phút thiêng liêng giao thừa chờ đợi
Xin người hãy cùng tôi ca ngợi.
Một nàng thơ vời vợi trong nhau.
Xuân này, tôi xin được trao
Về Người chút xôn xao ngõ vắng
Dẫu biết rằng tuổi chúng ta vào chiều nhạt nắng.
Nhưng trái tim thì không trống vắng tình xuân.
Này người…
có cảm nhận nỗi bâng khuâng.
Nỗi xa quê, những ngày tết đến.
Xin gửi đến Người bao trìu mến
Một quê nhà thắp nến trong nhau.
Giao thừa đêm nay
hãy lắng nghe hơi thở nao nao
Dù xa nhau
một bờ đại dương xanh thẳm.
Thơ tôi cùng Người xin đối ẩm.
Ngữ vận trao, ta tẩm hương đời
Xin mãi không rời
Cho dù cuộc đời, thế nhân còn nhiều ái ố
Thơ ta không bao giờ đánh đố
Chỉ vì đời… ta cố thương yêu
Xuân đời người có được bao nhiêu.
Nên xin miền yêu ta giữ
Lời thơ trong tim là lời bất tử.
Tôi gửi về người
giữ nhé một nhành xuân.
Thụy Du
0 Comment: